Có lẽ là sợ Lương Hi không nghe rõ, sau khi anh bảo cô qua đây, lặp lại lần nữa.
“Anh ta nói chỉ còn lại một phòng thôi.”
“Cả khách sạn này sao?” Đương nhiên là Lương Hi không tin, bật dậy lại dùng tiếng Anh hỏi người trước quầy xác nhận một lần.
Kết quả nhận được vẫn như cũ, chỉ còn lại một phòng thôi, hơn nữa bên trong chỉ có một chiếc giường King size.
Sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy chứ, một khách sạn lớn như vậy chỉ còn lại một phòng, không còn bất kỳ phòng nào trống khác.
Lại còn là phòng chỉ có một chiếc giường.
Nhưng mà khi cô nhìn về phía Kiều Sâm, anh nhướng mày: “Đừng nghi ngờ anh, em cũng biết khách sạn này là anh chọn bừa thôi.”
Lời lẽ hùng hồn, thẳng thắn.
Mặc dù nói như vậy nhưng lúc đó cũng không chỉ có một lựa chọn?
“8 giờ 30 sáng mai anh có một cuộc họp.” Thấy sắc mặt cô một lời khó nói hết, anh chậm rãi bổ sung thêm một câu: “Bây giờ tìm một khách sạn nữa khả năng không thực tế lắm.”
Anh vừa dứt lời, kim giây và cả kim giờ trong đồng hồ khách sạn vừa vặn tùng nhau, mười một tiếng chuông vang lên quanh quẩn trong đại sảnh của khách sạn.
Từng tiếng từng tiếng nhắc nhở Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thoat-khoi-rung-dong/2432613/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.