Không thể không nói, DựcVương chọn chỗ này rất tốt, nhấp nhô, sau lưng chân núi liên miên, cây cao látốt, tiến có thể công lui có thể thủ, ngộ nhỡ không địch lại, có khí thế xôngvào trong núi non trùng điệp, Phượng Triêu Văn cũng không làm gì được.
Thiết kỵ hộ vệ của Đại Tề bệ hạ quân dung nghiêm túc, áo đen giáp đen, như mâyđen mãnh liệt lẳng lặng dừng ở năm mươi bước xa, tựa hồ chỉ cần Phượng TriêuVăn nhẹ nhàng ra dấu tay, là có thể lấy xu thế sét đánh đánh thẳng tới đây...Không khí yên tĩnh làm người ta hít thở không thông, Dực Vương cười nói: “Nghenói Tề đế quá mức cưng chiều Quảng Vũ tướng quân, Bản vương chỉ xem truyềnnhầm, hôm nay vừa thấy, mới biết xác thực.” Ánh mắt lạnh, quét mấy lần qua lạiở trên người ta, giọng nói cũng vẫn là ấm chậm trước sau như một.
Cũng không biết tin tức này là uy lực từ tán nhảm trong cung hay là công laocủa gián điệp...
Tiểu Hoàng len lén quan sát ta từ trên xuống dưới, nhỏ giọng: “Thì ra thưởngthức của Tề đế còn rất đặc biệt sao?!”
Ta có mấy phần ngượng ngùng: “Vương gia có điều không biết, Đại Tề rét căm căm,cô gái đều là thân cao ngực lớn, to lớn vô cùng... Giống như ta vậy... Đúng lànhu nhược chân đi xiêu vẹo...” Lại không nhịn được thở dài: “Từ trước đế vươngsủng ái, bất quá ngày thứ ba lại mất tăm... Vương gia không cần làm thật!”
Nói láo chơi xỏ lá mặc dù là sở trường xuất sắc nhất của ta, nhưng khoe khoang,thật là lần đầu. Hoàng đế bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thi-tam-chem/3228588/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.