“Tôi biết.” - Cô nghẹn ngào nói, nhưng bây giờ ngoài cách này cô không biết còn cách nào có thể kiếm được 5 tỷ.
Anh chợt cười nhẹ: “Nhưng tôi không muốn.”
Cơ thể cô đột nhiên cứng đờ, toàn thân tràn ngập cảm giác thất vọng, ngay cả tia sáng cuối cùng trong mắt cũng vụt tắt.
Đúng, anh đương nhiên không muốn, Thẩm Y Nhiên tự giễu cợt mình, cô cho rằng giá trị mình quá cao, chẳng lẽ cô cho rằng chút hứng thú của anh với cô đáng giá 5 tỷ sao?
Thẩm Y Nhiên im lặng cúi đầu, buông tay Hàn Tử Sâm ra.
Ánh mắt Hàn Tử Sâm sâu thẳm nhìn Thẩm Y Nhiên, một lúc sau mới đứng lên hỏi: “A Nhiên tỷ, em nên nghỉ ngơi thật tốt đi, lát nữa tôi sẽ cho người hầu mang đồ ăn vào, em có thể ăn chút gì đó trước khi đi ngủ.”
Nói xong, Hàn Tử Sâm rời khỏi phòng Thẩm Y Nhiên.
Đôi tay cô dần dần vòng qua người mình, quả nhiên… cô lại bị bỏ lại một mình.
Thì ra sự cô đơn và bất lực thật sự có thể ăn mòn tâm hồn của một con người, hóa ra dù muốn bán mình cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Bên này, Hàn Tử Sâm đi thẳng đến thư phòng, trực tiếp gọi cho Cao Trí, điều tra về chuyện hôm nay liên quan đến Thẩm Y Nhiên.
Sau đó khoảng hơn 30 phút sau, Cao Trí mang lại chuyện hôm nay báo cáo chi tiết lại cho Hàn Tử Sâm, kể cả việc Thẩm Y Nhiên đã gọi cho nhà họ Thẩm bao nhiêu lần bị từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389667/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.