Đôi mắt đào hoa của anh đang kiên định nhìn chằm chằm vào cô, lúc này cô trông thật say đắm, thanh tú và quyến rũ. Có bao nhiêu người từng nhìn thấy bộ dạng của cô như thế này?
Tiêu Tư Vũ… hắn ta đã từng nhìn thấy chưa?
Đột nhiên trong lòng anh dâng lên cảm giác ghen tị, ghen tị vì Tiêu Tư Vũ hẹn hò với cô, khi cô ở bên cạnh Tiêu Tư Vũ, cô có bao giờ gọi tên hắn ta bằng giọng nói dịu dàng như vậy không? Trước kia cô và Tiêu Tư Vũ thân thiết đến mức nào?
“Em thật sự cảm thấy tôi đẹp lắm sao?” - Anh nhỏ giọng hỏi, muốn trói cô lại bên cạnh mình như thế này để không ai có thể nhìn thấy dung mạo quyến rũ của cô.
“Ừm, anh đẹp trai, A Tử là người đẹp nhất mà tôi từng gặp.” - Cô cười tươi và dùng ngón tay nghịch ngợm chóp mũi anh, như thể anh là một món đồ chơi rất thú vị.
Cỏ vẻ trên đời này chỉ có Thẩm Y Nhiên mới có thể coi Hàn Tử Sâm là một món đồ chơi.
Đột nhiên vẻ mặt của cô thay đổi và nụ cười biến mất, thay vào đó là một nỗi buồn nào đó: “A Tử, tôi sẽ đối xử với anh thật tốt, xin đừng bỏ rơi tôi, được không?”
Trong đôi mắt đen láy bao phủ một lớp sương mù, sự tồn tại của anh là điều cực kỳ quan trong đối với cô.
“Tôi chưa bao giờ muốn rời xa em. Là em không muốn ở bên cạnh tôi, em đã quên rồi sao?” - Anh nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389655/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.