Khi Thẩm Y Nhiên tỉnh lại vào ngày hôm sau, cơn sốt cuối cùng cũng đã giảm xuống, Hàn Tử Sâm liền nói: “May là đã hạ sốt rồi, nếu không hôm nay tôi phải cõng A Nhiên tỷ đi bệnh viện.”
“Tôi… tối qua tôi sốt sao?” - Thẩm Y Nhiên nhỏ giọng.
“Ừm, sốt cao, sốt đến mức nói rất nhiều.”
Thẩm Y Nhiên giật mình: “Tôi… tôi đã nói cái gì?” - Cô không biết mình có nói cái gì không nên nói hay không.
“A Nhiên tỷ nói, sẽ ngoan ngoãn, muốn ở cùng tôi.” - Anh nói, trong mắt hiện lên một tia đùa giỡn hiếm thấy.
Mặt cô chợt đỏ bừng.
“Nhưng A Nhiên tỷ yên tâm, dù là không phải là bé ngoan, tôi vẫn sẽ ở bên cạnh A Nhiên tỷ mà.” - Hàn Tử Sâm thản nhiên nói.
Thẩm Y Nhiên sắc mặt vẫn đỏ bừng nhưng có chút kinh ngạc nhìn Hàn Tử Sâm.
“Sao vậy?” - Anh hỏi.
“Tôi cảm giác cậu so với trước đây có chút khác biệt… ừm, còn biết nói đùa.” - Thẩm Y Nhiên suy nghĩ một chút liền nói.
Hàn Tư Sâm giật mình, dường như anh cũng nhận ra được sự thay đổi.
Nhưng sự thay đổi này chính là vì cô sao?
Anh yên lặng nhìn người trước mặt, rồi đột nhiên cúi xuống, môi anh gần như chạm vào môi cô.
“A~!” - Thẩm Y Nhiên kêu lên, vô thức muốn lùi lại, nhưng lại quên mất lúc nào khả năng di chuyển của mình bị hạn chế.
Một tay anh kịp thời ôm lấy eo cô, đồng thời kéo cô lại gần vòng tay anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389638/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.