Buổi tối, Hàn Tử Sâm giật mình tỉnh lại khi nghe tiếng gào thét của Thẩm Y Nhiên, chỉ là cô cứ gào lên, không biết là đang muốn nói cái gì.
“A Nhiên tỷ.” - Anh gọi cô, giơ tay lên sờ trán cô, mới phát hiện trán cô đầy mồ hôi, nhiệt độ hơi nóng.
Hàn Tử Sâm nhanh chóng dùng khăn ấm lau trán cho Thẩm Y Nhiên, nhưng đôi mắt cô vẫn nhắm chặt và lẩm bẩm điều gì đó.
Dù anh có gọi thế nào, mắt cô vẫn nhắm chặt không thể mở ra.
Đôi môi mỏng của anh mím chặt, cảm giác lo lắng ngập tràn trong cơ thể, trong nhất thời anh không biết phải làm gì để cô thấy thoải mái hơn.
Đây là lần đầu tiên anh vì một cô gái mà lo lắng như vậy.
Hàn Tử Sâm gọi điện cho Cao Trí lúc 2h sáng: “Gọi bác sĩ đến căn nhà thuê ngay lập tức, Y Nhiên đang sốt.” - Giọng nói Hàn Tử Sâm đầy sự lo lắng.
“Ngay bây giờ?” - Cao Trí kinh ngạc.
“Đúng vậy, ngay bây giờ.” - Hàn Tử Sâm khẳng định.
Cao Trí còn thể nói cái gì nữa, nữa đêm rời khỏi chiếc giường ấm áp, liên lạc với bác sĩ và đưa họ đến căn nhà thuê.
Đi đến căn nhà thuê, Cao Trí cẩn thận gõ cửa, dù sao Thẩm Y Nhiên vẫn chưa phát hiện thân phận của ông chủ.
Cửa nhanh chóng được mở ra, Cao Trí nhìn thấy Thẩm Y Nhiên nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền lại.
“Mau xem cô ấy thế nào, vừa rồi tôi gọi cô ấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389637/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.