Hàn Tử Sâm quay về căn nhà thuê, nhìn thấy Thẩm Y Nhiên đang giặt quần áo, bàn tay cô ngâm trong nước lạnh liền đỏ bừng.
“Sao không giặt bằng nước nóng.” - Anh cau mày.
“Nước nóng phải cần đun rất hao điện, giặt nước lạnh một chút tay cũng sẽ ấm lên.” Thẩm Y Nhiên vừa giặt đồ vừa nói.
Anh nắm lấy tay cô, tay cô rất lạnh và tê cứng.
“Lần sau giặt quần áo phải dùng nước nóng, hao điện thì cứ hao điện, tôi sẽ kiếm tiền.” - Anh không vui nói.
Cô mỉm cười: “Cái gì có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, sau này có rất nhiều việc cần tiêu đến tiền… Ừm, hôm nay ăn tối với đồng nghiệp có vui không?”
“Không tệ.” - Đó chỉ là lý do mà anh nói để quay về biệt thự họ Hàn, có lẽ hiện tại Hà Dĩ Nguyệt đang lội dưới bùn để tìm chiếc nhẫn.
“A Tử, có vẻ tóc của cậu dài hơn rồi.” - Giọng nói ấm áp của Thẩm Y Nhiên vang lên, cô đưa tay lên tóc mái trên trán anh: “A Tử, tôi cắt bớt tóc mái trên trán cậu nhé, nó che mất tầm nhìn của cậu rồi.”
Anh nhìn cô một chút, hồi sau lại nói: “Được.”
Thẩm Y Nhiên đẩy A Tử ngồi xuống ghế, mang ra lược và kéo, lấy chiếc khăn quấn lấy cả người anh chỉ ló ra một cái đầu.
Cô dùng lược và kéo tỉa tóc mái của anh, vẻ mặt rất tập trung, mọi sự chú ý đều dành cho phần tóc mái, thậm chí không thể nhận ra cặp mắt đào hoa kia đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389628/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.