Sau khi Anh Thư rời đi, căn phòng chỉ còn lại mình cô. Mai Hân ngồi trên ghế sofa lặng lẽ nhìn vào khoảng không vô định. Quả thật cô rất mong cảnh sát có thể bắt được cả Long Đại và Mã Phi trong lần giao dịch này. Bởi suy cho cùng thì mục đích cuối cùng của cô là khiến cho cả tổ chúc của Long Đại phải vào tù, chịu sự trừng phạt của pháp luật và đó cũng chính là nguyện vọng lớn nhất của Tuấn Phong trước lúc ra đi. Tuấn Phong của cô chỉ vì mong muốn bắt được tổ chức của Long Đại mà không ngần ngại hy sinh khi còn trẻ như thế.
Còn về việc chính tay giết Mã Phi, bắt hắn đền mạng cho Tuấn Phong cô vẫn chưa hề từ bỏ. Nợ máu đương nhiên phải trả bằng máu, sự khoan dung, độ lượng, sự lương thiện của cô vốn dĩ đã chết đi kể từ ngày Tuấn Phong bỏ lại cô một mình trên thế giới này. Sự oán hận đối với Mã Phi vẫn chưa một ngày nào nguôi ngoai.
- Mã Phi, nếu lần này anh và cả Long Đại đều không thể chạy trốn, hoàn toàn chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật thì mọi chuyện sẽ kết thúc.
Cô nói thầm, tay khẽ chạm lên hình xăm viên đạn ngay ngực trái, nước mắt vô thức trào ra. Xem như cô đã dùng sự lương thiện cuối cùng mà Tuấn Phong gửi gắm ở cô vào lần này.
Tối hôm đó cô được Tố Châu gọi điện nhắc nhở về buổi họp báo vào sáng mai cũng là buổi họp báo cuối cùng chính thức kết thúc sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu-cung-chang-the-thuong/2965786/chuong-70.html