-Em vẫn chưa quên Nhi sao? -Một câu hỏi xoáy sâu vào trong lòng anh,một câ hỏi anh luôn tự hỏi chính bản thân mình,anh cười rồi quay sang nói với anh Trí
-Quên? Em quên cô ấy lâu rồi
-Vậy tại sao em không muốn đi Mỹ,không phải vì em sợ gặp Nhi sao? -Anh định bước đi thì nghe câu nói của anh Trí,anh dừng lại
-Em xin anh đấy,em không muốn đi Mỹ,không phải vì cô ấy mà vì em không thích nước Mỹ -Lần đầu tiên anh làm trái lời anh Trí
-Em cãi lời anh sao? -Anh Trí hơi có chút tức giận
Anh không nói gì bỏ ra ngoài rồi trở về căn nhà ven biển nơi mà anh luôn đến mỗi khi anh buồn
Anh ngồi buồn chán quá ngồi xem tin nhắn chờ của mọi người.Cô lướt tin nhắn chợt nhìn thấy chứ " Đã xem ".Cô nhảy cẫng lên vui sướng
Cô cũng tìm được FC Chi Dân Nam Định cho chính tỉnh mình chứ không phải là toàn quốc nữa,cô luôn là đứa nhanh nhảu và vui tính nhất ở trong nhóm và niềm vui như này cô không thể không khoe với mọi người
-Mọi người ơi! Anh Dân....
Cô vui quá không biết nói gì luôn
-Sao đấy? -Dương thấy cô nhắn tin có vẻ hoảng hốt nên hơi lo lắng
-Anh Dân xem tin nhắn của tui
Một lúc sau cả một dọc dài tin nhắn đều có chữ đã xem
-Tưởng mỗi mình tui được xem hóa ra mấy người cũng được xem à
-Bà nói thì tụi tui mới vào coi đó chứ không hay để ý vì chả bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-tu-bo-anh/3027195/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.