Đến dịp lễ quốc khánh, trang viên đã được xây dựng xong, lúc Lâm Uyểnchuyển đến ở, kỳ thật cũng không phải chuẩn bị gì, chỉ cần một vài nhânviên đi theo giúp thu dọn đồ đạc, còn lại thì trực tiếp giao cho Từ Đànxử lý.
Cô và bảo mẫu đi tới nhà mới trước.Trên đường đi rất thuận lợi, Lâm Uyển ngồi trong xe chơi đùa với con, đưa tay chỉ chỉ về phíavườn hoa: “Cục cưng ơi, con thấy không, nhà mới của mình đấy…Con thấy có đẹp không nào…”
Bé con lớn rất nhanh, bị cô ôm mà vui vẻ đứngthẳng người lên, song vẫn chưa đứng vững được, nhưng chân rất có khílực, tay cũng vung loạn lên, dường như nhóc đang rất muốn tập đi giốngngười lớn.
Thật ra nếu nhìn từ bên ngoài thì trang viên này cũngkhông có gì bắt mắt lắm, ngay cả tường cũng được sơn màu rất nhẹ.Sau khi xe tiến vào, cũng không thể nhìn thấy ngay được kiến trúc bên trong,chủ yếu là vì cây cối rất nhiều.
Lúc thi công, bọn họ cố gắng giữ lại những loại cây lâu năm, bên trong có cả những cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi.
Điểm duy nhất làm cho người ta ngạc nhiên chính là ở cửa được đặt một gốc gỗ thô, lần trước đến đây, Lâm Uyển cũng chỉ ngồi trên xe nhìn thoáng quamà thôi, lúc này cô bỗng nhiên lại nổi hứng muốn nhìn kỹ nó.Cô bảo xedừng lại, rồi xuống xe nhìn xem.
Khúc gỗ kia có màu đỏ đậm, nhìnqua thì khó nhận ra, nhưng nhìn kỹ thì sẽ thấy được màu sắc của nó đượcbiến đổi rất đa dạng, cảm giác có phần sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-em/2363885/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.