Triệu Vân Du vừa đi du lịch Châu Phi về, nghe nói anh đang ở chổ Tuệ Mẫn nên cô bay thẳng ra, không ghé qua nhà vì cô và ba cô lại gây nhau, ba cô trách cô đã sắp lấy chồng nhưng vẫn ham chơi, không lo làm việc.
- Tuệ Mẫn hả? Cô đang ở đâu đấy?
- À, tôi đang ở căn hộ bình thường hay ở đấy.
- Cô không phiền nếu tôi tới chứ?
- Khách sáo gì chứ, tới đây đi, tôi mới nấu rất nhiều món ăn.
- Được được.
Triệu Vân Du là con người lạc quan, vui vẻ và hoạt bát, chuyện cô cưới Tiêu Dương cũng là do ép buộc, cô rất yêu Trịnh Khải, cũng như anh yêu Tuệ Mẫn, ai cũng có cuộc sống riêng cả.
Vân Du tới chỗ của cô và anh, hôm nay cô được nghỉ ca sáng, nên ở nhà nấu cơm cho anh để lát anh phải đi. Vân Du bấm chuông cửa, anh ra mở, ánh mắt nghi hoặc nhìn cô.
- Đi đâu đây?
Anh nhìn cô cười cười.
- Tôi qua nhờ anh nuôi vài ngày.
- Vân Du tới rồi à, rửa tay ăn cơm này.
Tuệ Mẫn vui vẻ vọng từ trong bếp ra. Cô liếc xéo anh một cái rồi chạy vào.
- Thơm quá.
- Cô ấy nấu cho tôi đấy.
Anh khoanh tay tự đắc.
- Nhưng hôm nay lại có tôi ăn phụ, Tuệ Tuệ yên tâm, tôi sẽ không phụ cô đâu mà sẽ ăn hết chỗ này.
Ba người họ cùng nhau ăn cơm vui vẻ, cười đùa ấm cúng.
- Lát anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-o-ben-nhau/2401342/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.