Duẫn Tiêu Dương chạy vội lên bệnh viện thì Vân Du đã cấp cứu xong, cô đang nằm bên giường nghe lời dạy bảo của bố mẹ lẫn bác trai bác gái của nhà họ chồng chưa cưới.
- Con đi đâu giờ mới về?
Anh đã chạy xe nguyên đêm, đến tới đây thì trời rạng sáng.
- Con...
- Hai đứa làm cái gì mà để Vân Du ra nông nỗi này hả?
Bà Hoàng Lan Nhung trách mắng con trai vô tâm. Hai gia đình vốn có quan hệ rất tốt nên hứa gả con cho hnhau, mặc dù chưa cưới nhưng hai bên luôn xem như con cháu trong nhà.
- Bác, là con sai. Đừng trách mắng anh Tiêu Dương.
- Hay là nó vô tâm để con quay về một mình.
Bác nghiêm giọng bực bội.
- Em không sao chứ?
- Em không sao, anh đừng lo lắng qua. Là do ba mẹ em làm quá.
- Tĩnh dưỡng sức khoẻ đi.
Anh nhìn cô mỉm cười, cuộc hôn nhân này vốn dĩ ép buộc. Triệu Vân Du không có tội.
- Hôn nhân hai đứa chắc phải dời lên.
Bà Hoàng Lan Nhung lên tiếng, quay sang vợ chồng nhà Triệu Tuấn.
- Tôi thấy sao cũng được.
Bà Phỉ Như mẹ cô lo lắng con gái, nhìn sang Hoàng Lan Nhung bằng ánh mắt đau xót.
- Không, vẫn tổ chức mùa xuân năm sau đi mẹ.
- Vân Du, con không thấy Tiêu Dương cứ lạnh nhạt với con sao?
Cô đưa mắt sang nhìn nét mặt anh, anh đang rất khó chịu nhưng đang cố kìm nén.
- Không, anh Tiêu Dương rất tốt với con. Chỉ là do con ham chơi.
Nghe đến đây bà Hoàng Lan Nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-o-ben-nhau/129948/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.