“Chào hội trưởng, chúc anh buổi sáng vui vẻ.”
“Em cũng vậy nhé. Hôm nay trông em tràn đầy sức sống lắm đấy.”
“Chào buổi sáng hội trưởng.”
“Ồ, A Linh, em mới đổi kiểu tóc sao? Hợp với em lắm đấy.”
Thẩm Sơ Phong nở một nụ cười tươi tiêu chuẩn chào hỏi tất cả mọi người. Dường như ai đi ngang qua cũng chào hỏi anh và anh cũng thể hiện mình là một người cực kì tốt tính, hoà đồng chào hỏi mọi người.
Tất cả sinh viên trong trường đều biết, Thẩm Sơ Phong là người tốt tính phóng khoáng chan hoà đến mức nào.
Chỉ có người đi sau anh lặng lẽ là hiểu được. Thẩm Sơ Phong mang một nụ cười gượng gạo đến mức nào. Cái mặt nạ đó vững chắc đến nỗi đôi lúc Tiêu Hạ An không hiểu được đâu mới là con người thật của anh. Rõ ràng phút trước anh vừa mắng hội phó là kẻ vô dụng ăn bám, nhưng ngay khi bước xuống xe đã choàng vai hội phó như người bạn tri kỉ, lại còn nói chuyện cực kì thân mật.
Nhưng đó không phải là chuyện của Tiêu Hạ An. Cậu chỉ cần yên lặng đi sau, bảo vệ cậu chủ, làm cái bóng yên tĩnh của cậu là được rồi. Đó chính là lý do cậu được Thẩm gia nuôi lớn.
“Tiểu An, hôm nay lại làm người hầu nhỏ của Sơ Phong sao?”
Người bước đến khoác vai Tiêu Hạ An là một chàng trai cao lớn. Tiêu Hạ An cao đã hơn mét tám mà người này lại còn cao hơn. Át chủ bài đội bóng chuyền - Vĩnh Tiểu La - cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2725869/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.