“Thẩm lão gia, ông vẫn không thay đổi chút nào. Cổ hủ và ác độc như ngày xưa. Bây giờ, tới từng tuổi này rồi, ông vẫn muốn mang theo sự cổ hủ đó xuống mồ luôn sao?” 
Choang… 
Tiếng chén vỡ nát khiến âm thanh xung quanh càng trở nên rõ ràng hơn. 
Thẩm lão gia không thể nào nén được lửa giận, ông cũng không thể đứng lên đánh người trước mặt cho nên chỉ có thể vứt chén trà xuống sàn nhà tạo nên âm thanh chói tai cực kì. 
Thẩm Diệc Hành cười to. Đúng vậy, chính là ôm bụng cười ra nước mắt. 
“Lão già, ông mất tất cả rồi. Ông ôm hết đống tiền bạc quyền lực kia xuống mồ luôn đi.” 
“Mày… câm miệng… câm miệng lại. Mày không được nói nữa. 
“Lão già, năm xưa ông và mẹ Sơ Phong hợp mưu chuốc thuốc tôi, sau đó lấy **** ***** của tôi thụ tinh để có Sơ Phong. Rốt cuộc là đẩy bao con người vào con đường cùng. Ông không thấy hối hận vì chuyện năm xưa sao? Một chút cũng không sao?” 
“Tao.. tao…” 
Thẩm Diệc Hành gằn giọng từng chữ, từng chữ như muốn xát muối vào tim của người cha già mình. Nhắc đến chuyện 20 năm trước, một bụng lửa giận của ông không chỗ nào trút. 
Năm đó, nếu không phải hai người kia suy tính làm đủ chuyện xấu, ông và bạn đời của mình cũng không có chuyện sứt mẻ tình cảm. Thịnh Hành Cẩn càng không vì nó mà suýt chết. 
Nhiều năm về sau, mẹ Thẩm Sơ Phong cũng vì hối hận chuyện ngày xưa đã làm mà sống trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2724758/chuong-57.html