Thẩm Sơ Phong bắt tay vào xử lý những người đứng sau chuyện năm đó của Tiêu Hạ An. Tuy hắn không nói ra, nhưng nhìn thái độ căng thẳng của hắn dạo gần đây, Tiêu Hạ An cũng có thể đoán ra được chút gì đó.
“Ngài uống trà này cho dễ ngủ. Đừng uống cà phê nữa.”
Tiêu Hạ An mang lên cho Thẩm Sơ Phong một tách trà hoa. Nước trà nhạt, trong veo, còn vài cánh hoa cúc khô xinh đẹp, hương thơm thoang thoảng đọng lại nơi chóp mũi.
Thẩm Sơ Phong dừng bút, nhìn bàn tay gầy gầy của Tiêu Hạ An đang cẩn thận đưa tách trà về phía mình. Hắn có xúc cảm mãnh liệt muốn nắm lấy nó. Và thật sự hắn đã làm như thế.
Khi Tiêu Hạ An vừa đặt tách trà lên bàn, Thẩm Sơ Phong đã nhanh chóng cầm lấy tay cậu kéo người vào trong lòng mình. Hai tay của hắn trở thành gọng kìm, cố định cậu ngồi trên đùi mình.
“Ngài… ngài … thả tôi ra đi đã. Có gì… để nói chuyện sau.”
“Anh không thích thả. Anh đã luôn tưởng tượng đến viễn cảnh ngày nào đó em ngồi lên đùi anh như thế này rồi.”
Thẩm Sơ Phong dịu dàng mà bá đạo, một tay khoá người ngồi trong lòng mình, một tay nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của Tiêu Hạ An. Hắn thích những lúc như thế này, cảm thấy như cả thế giới của em ấy chỉ có mình mình vậy.
Tiêu Hạ An nhấp nha nhấp nhổm không yên, cậu cũng không dám cựa quậy quá nhiều lỡ làm máu nóng dồn bên dưới lại không hay cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2724753/chuong-59.html