Thẩm Hàn Văn và Thẩm Vi Yến bị bịt mắt, ngồi trong xe ô tô mà cả hai ngỡ như đang đi trên con đường đầy tuyết vậy. Dẫu không biết đích đến là chỗ nào, nhưng Thẩm Hàn Văn liên tục cầu trời khấn phật cho quãng đường xa một chút. Hắn còn muốn sống, hắn muốn tận hưởng sự giàu sang phú quý này thêm nữa. Hắn không muốn chết.
Bất quá ông trời không nghe tiếng cầu khẩn của hắn. Chả mấy chốc, xe đã từ từ dừng lại. Thẩm Vi Yến vểnh tai lắng nghe nhưng hoàn toàn không nghe thấy chút âm thành nào ngoài tiếng sột soạt của bước chân dẫm lên lá khô.
“Các người đưa tao đi đâu. Anh Sơ Phong, anh tha cho em đi mà. Em sẽ nói ba mẹ sang tên cổ phần Thẩm gia cho anh, xin anh hãy tha cho em đi mà.”
Thẩm Sơ Phong nhoẻn miệng cười. Trong tay chú ba của hắn quả thực có cổ phần của Thẩm gia, cũng khá là nhiều. Bất quá, như thế thì có nghĩa lý gì với hắn đâu nhỉ? Hắn có thể lấy lại số cổ phần đó bất cứ lúc nào hắn muốn, chứ không phải đổi mạng của Hạ An.
Thẩm Hàn Văn và Thẩm Vi Yến cố gắng bám lấy cọng rơm cuối cùng nhưng không thành. Bọn họ bị vệ sĩ lôi xuống một chỗ nào đó vừa lạnh vừa ẩm ướt, không có thị giác càng khiến cơ thể lạnh cả sống lưng.
Giây phút được mở bịt mắt ra, Thẩm Hàn Văn đã sợ tới mức hai chân run rẩy, tiểu tiện trong quần một cách không tự chủ. Hắn ta lắp ba lắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-noi-2/2724741/chuong-63.html