Mấy ngày kế tiếp, Nhâm Niệm cũng không liên lạc với Chu Gia Trạch, cũng không chủ động gọi điện cho anh, nhưng cũng có mấy cuộc gọi đến có đôi khi cô nhận, có đôi khi cô không tiếp, cũng không chủ động gọi lại. Nội dung nói trong điện thoại cũng đơn giản: “Hết giờ làm chưa? Ăn cơm chưa?”
Những lời cô muốn nghe cho tới bây giờ không phải là những lời nói này
Cô biế, bây giờ anh không kiên định như cũ, cô cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, nỗ lực để mình tâm bình khí hòa như thường lệ đi làm, sau khi tan tầm thì cùng bạn đồng nghiệp đi dạo phố để cho cô trông như không có việc gì, dường như không có gì có thể làm cô tổn thương
So sánh với cuộc sống yên lặng của Nhâm Niệm thì hiển nhiên Chu Gia Trạch sẽ “muôn màu muôn vẻ hơn”. Đám bạn học cũ của anh cứ sử dụng đủ mọi chiêu bài để kéo anh ra ngoài uống rượu, tán gẫu, ôn chuyện… Sau đó lại không tránh khỏi thử dò xét chuyện của anh và Thẩm Tâm Dịch, hỏi ý kiến của anh, hỏi anh dự định làm cái gì. Trước đây quá mức quyết đoán cho rằng anh và Thẩm Tâm Dịch sẽ cùng nhau đi tới cuối, lúc ấy hoàn toàn không nghĩ đến sẽ có kết cục như ngày hôm nay
Nếu thời điểm đó có người nói cho anh biết, e rằng anh và Thẩm Tâm Dịch sẽ không cùng nhau đi đến trọn đời, có lẽ anh sẽ cho kẻ đó ăn đấm để đối phương câm miệng lại. Cho dù quyết đoán như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu/2162629/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.