Khi Nhâm Niệm tỉnh lại, trên trán tinh mịn mồ hôi, cô nhớ mình mơ một giấc mộng. ở trong mộng, hình như cô đến một vùng nông thôn nhỏ, ngồi ở trên ghế tựa cũ kĩ vây quanh một cái bàn cơm lớn, cô đang ăn cơm. Ở chỗ đó có rất nhiều, rất nhiều người, bên trong có một số cô quen biết, có một số người cô không biết nhưng tất cả đều rất mơ hồ không phân rõ một ai. Cô cảm thấy tay mình rất đau thì ra là bị rắn cắn, có một người đàn ông nhanh chóng bước đến cầm máu cho cô, sau đó ôm cô chuẩn bị chạy đi tìm bác sĩ. Nhưng cô cảm thấy tay mình vẫn rất đau, người đàn ông ấy tựa hồ cũng nhìn thấy sự khác thường của cô. Vén tay áo cô lên phát hiện một vết cắn nh, nhưng trên mặt còn có một dấu rất lớn giống như bị hai cái răng nanh nhọn hoắc cắm vào rất sâu. Ở trong mộng, cô cảm thấy có chỗ không bình thường, không phải rắn không có răng nanh sao?
Nhưng ở trong mơ, cô nhìn thấy miệng vết thương lớn như vậy, máu không ngừng chảy xuống, cô nghĩ mình sắp chết rồi không thể cứu được, sinh mệnh của cô xem như kết thúc ở đây
“Cô không có sao đâu, nhất định phải kiên trì lên, cho dù không phải vì cô cũng là vì đứa bé trong bụng của cô” Giọng nói của anh ta vội vàng mà quen thuộc, cô dường như có thể đoán được anh ta là ai
Đứa bé?
Cô thấy mình càng ngày càng lạnh, càng lúc càng đau, máu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu/2162627/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.