🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Rùa



Chuyện này đã trôi qua được một tuần, mấy vết xanh đỏ cũng đã biến mất, Ứng Hoan còn tính quên đi chuyện này, đột nhiên không kịp phòng ngừa, Ứng Hoan không ngờ Từ Kính Dư sẽ xin lỗi cô!



Ứng Hoan: "..."



Mặt cô dại ra nhìn anh, tim đập loạn lên, tai đỏ dần với tốc độ mắt thường có thể thấy rõ.



Không phải đều làm bộ không biết sao?



Tại sao còn muốn nhắc lại?!



Trong lúc nhất thời Ứng Hoan không nói được câu nào, không biết nên phản ứng ra sao, cuống quýt nhìn bốn phía, sợ có người nghe thấy bí mật này, cũng may tất cả mọi người đều đang vây quanh Trần Sâm Nhiên cùng Thạch Lỗi, không ai chú ý tới bên này.



Cô nhẹ nhàng thở ra, đỏ mắt trừng anh: "Tôi biết anh không phải cố ý, cho nên không phải làm bộ không biết sao? Cứ nghĩ anh cũng sẽ như thế..."



Loại chuyện này nói ra thật xấu hổ...



Từ Kính Dư ho khẽ: "Tôi biết ý của cô..."



Ứng Hoan trừng mắt: "Vậy anh còn nói..."



Từ Kính Dư mặc mặc đồ thi đấu màu đỏ, áo choàng khoác lỏng lẻo, dựa cả người vào dụng cụ, cười khẽ: "Tôi vốn cũng định coi như chưa có chuyện gì, nhưng mấy ngày gần đây cô thấy tôi liền tránh đi nơi khác, trốn tôi như trốn sắc ma, tôi có thể không nói sao?"



Ứng Hoan phủ nhận: "Tôi không có."



"Cô có."



"..."



Ứng Hoan vô lực phản bác, chỉ có thể giương mắt nhìn anh.



Đứng ở hai bên dụng cụ luyện tập, hai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-ngung-yeu-em/3253775/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.