Vì Sở Mộ Nhiễm từng thương lượng, chỉ càn Vu Thiên không cắn Kỷ Tiếu Tiếu, cô và Cố Minh Dạ sẽ hổ trợ hắn.
Lại thêm vợ chồng Vu gia đã nhận hết mọi tội lỗi, Vu Thiên chỉ trong vai trò hổ trợ một số vụ nhỏ có bằng chứng.
Cuối cùng, tòa tuyên án năm năm tù giam.
Với khả năng của Vu Thiên, chỉ cần hắn cải tạo tốt ra khỏi tù, hắn sẽ vẫn lấy lại được sự nghiệp.
Kỷ Tiếu Tiếu quay về khỏi tòa án, tâm trạng vẫn rất mơ hồ, nhưng khi cô nhận được một lá thư mà Vu Thiên nhờ Cố Minh Dạ đưa cho cô, sắc mặt Kỷ Tiểu Tiếu đã thay đổi.
Trong thư, không nhiều nội dung, tổng kết lại chỉ có một câu: “Tiếu Tiếu, anh hối hận, chúng ta có thể ở bên nhau lần nữa không? Em có thể đợi anh không?”
Kỷ Tiếu Tiếu cầm lá thư rất lâu, đầu ốc rối bời, cô ước gì mình mất đi trí nhớ.
Vu Thiên nói, hắn chưa bao giờ có ý nghĩ muốn hại cô, cũng chưa bao giờ nghĩ muốn cô gánh tội thay hắn. Trước đó, hắn sợ mình không thể trở mình nên mới như thế... nếu như phán quyết không phải năm năm thì hắn cũng không viết là thư này cho Kỷ Tiếu Tiếu.
Kỷ Tiếu Tiếu tin.
Ở bên nhau thời gian dài, Kỷ Tiếu Tiếu biết tính cách Vu Thiên luôn nghĩ cho người khác nhiều hơn bản thân mình, anh ấy lo lắng sẽ bị kết án nặng, không muốn lỡ làng cô.
Hắn nói hắn đã danh thời gian suy nghĩ, hắn đã hiểu bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3715127/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.