Cố Minh Dạ vừa mở miệng thì đột nhiên có một giọng nói trong trẻo đột nhiên ngắt lời anh.
“Chờ đã.”
Lúc nhất thời, mọi ánh mắt đều hướng về phía Sở Mộ Nhiễm.
Khuôn mặt cô tái nhợt nằm trong tay Steven làm con tin, con dao sắc bén kề vào cổ khiến chiếc cằm cô phải ngẩng lên, nhưng vẻ mặt cô bình tĩnh và không chút sợ hãi.
Steven biến sắc, đột nhiên hắn cảm giác tình huống có chút mất khống chế.
Giọng Sở Mộ Nhiễm lạnh lùng và dứt khoát: “Bọn chúng tội ác tày trời, chết chưa hết tội, Minh Dạ, đừng buông tha bọn chúng, đừng để bọn chúng thoát.”
Cô bị Steven bắt đi vào lúc nửa đêm, đến lúc này chỉ trải qua mấy giờ, cô cũng có thể hiểu được nhiều việc.
Những kẻ này đều là ác ma, không được buông tha cho bất cứ ai.
Vừa rồi tiếng kêu thảm của Sở Ngọc Diệp và thái độ của Cố Minh Dạ đã giải thích tất cả.
Cô hiểu anh.
Nhưng cô cũng có kiên định của bản thân mình, không muốn anh vì tư tình nam nữ mà bị chất vấn.
Quyến luyến liếc nhìn khuôn mặt lạnh lùng của anh, Sở Mộ Nhiễm không bỏ lỡ ánh mắt hiện lên một tia lo lắng và hoảng sợ, trên môi cô nở nụ cười, gần như vừa dứt lời, cô đột nhiên lùi lại một bước, gắt gao nhắm mắt lại, nhào đến con dao trong tay Steven.
Nếu như không có con tin, Steven hắn ta thoát bằng cách nào?
“Con khốn.”
Nhận ra ý đồ của Sở Mộ Nhiễm, Steven hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610819/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.