“Ông ta thật sự nói như vậy?” - Sở Mộ Nhiễm không thể tin được.
Nhìn Sở Mộ Nhiễm như vậy, Du phu nhân liền nhìn thấy Sở Mộ Nhiễm như một người “bị phụ mẫu ghét bỏ” thật đau lòng, thật khó chịu, là một cô bé đáng thương.
Du phu nhân cảm thấy tức giận muốn Sở Mộ Nhiễm nhìn rõ bộ mặt Sở Vân Quốc nên không có chút che giấu nào.
“Tiểu Nhiễm à, dì nói với con, cha của con nhất định là tên cặn bả. Sau khi ông ta nói điều đó, dì đã trực tiếp từ chối. Chúng ta không có ngốc mà để cho con đi chết thay cho Sở Ngọc Diệp, bọn chúng gặp chuyện liền báo cảnh sát đi. Kết quả, cha của con nói, chỉ cần con đáp ứng đổi cho Ngọc Diêp trở về, vì Sở gia cống hiến, về sau liền nhận con quay về Sở gia, sẽ thật tâm tiếp nhận con…”
“Hắn còn nói như vậy?” - Sở Mộ Nhiễm thật sự kinh ngạc với trí tưởng tượng của Sở Vân Quốc.
Họ đang nghĩ họ là trung tâm thế giới và mọi người phải phục tùng họ, ý của bọn họ như thánh chỉ?
Hừ!
Bọn chúng đang xem cô như đồ ngu sao?
Sở Mộ Nhiễm phỉ nhổ trong lòng.
Lúc này, bên ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào cải vả.
Sau đó là tiếng đá cửa vang lên, cộng thêm sự ngăn cản bất lực của y tá, cánh cửa phòng bệnh của Sở Mộ Nhiễm bị đá tung ra một cách thô bạo.
Sở Vân Quốc và Hà Cẩm Thu hung hãn xuất hiện ở cửa, trên mặt cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610817/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.