Bệnh viện.
Trên lông mày Cố Minh Dạ hiện lên một tia mất kiên nhẫn, anh kìm nén tức giận nhìn Sở Ngọc Diệp khóc như mưa, mặt không thay đổi nhàn nhạt hỏi: “Cô gọi tôi đến, là vì cô sợ hãi.”
“Em sao có thể không sợ?” - Sở Ngọc Diệp đưa tay giữ chặt tay Cố Minh Dạ.
Thấy Cố Minh Dạ không phối hợp nhưng cũng không phản kháng, liền đánh tạo đưa hai tay ôm lấy eo anh, áp mặt vào lưng anh, thanh âm yếu ớt đáng thương: “Minh Dạ ca ca, anh không biết em đã trải qua những gì đâu, em thật sự sợ hãi.”
“Cô trải qua cái gì?”
“Em…em nhận được một gói quà, bên trong đó có…” - Sở Ngọc Diệp dừng lại, không nói nên lời.
“Có cái gì?” - Cố Minh Dạ vờ hỏi, đang muốn xem mục đích của Sở Ngọc Diệp.
“Minh Dạ ca ca, chẳng lẽ anh không biết sao? Em…ý của em là trước khi em tỉnh lại, chẳng lẽ không có ai nói với anh sao?”
“Tôi nên biết cái gì?” - Cố Minh Dạ hỏi lại.
“Em…” - Sở Ngọc Diệp do dự một chút rồi nói: “Thứ em nhận được là nơi đó của Chu Cường, nơi nối dõi tông đường của ông ấy… Em không biết phải không, nhưng tấm thiệp kia ghi như vậy. Minh Dạ ca ca, em thật sự lo lắng cho Chu Cường, anh có thể tìm ông ấy giúp em không?”
“Không.”
“Tại sao?” - Sở Ngọc Diệp giật mình.
“Trước tiên cô nói, Chu Cường là gì của cô?”
“Là…là cha ruột của em.” - Sở Ngọc Diệp cụp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610809/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.