Sở Mộ Nhiễm cầm kéo từng chút cắt bỏ quần của Chu Cường. 
Thân thể bị đánh đến chảy máu, một ít vải dính vào da thịt ông ta, bây giờ bị Sở Mộ Nhiễm kéo ra cắt tới, lập tức hắn đau đến đổ mồ hôi lạnh. 
“Tôi sai rồi, tôi sai rồi.” - Chu Cường run rẩy, đột nhiên nhịn không được hét lên, khóc lóc cầu xin tha thứ: “Con gái ngoan, xin hãy thả ba ra, ba sẽ không dám làm gì con nữa. Trước đây là ba bị mỡ lợn che mắt, ba về sau sẽ đối tốt với con, thật sự, ba thề.” 
“Ông cho rằng tôi quan tâm sao?” - Sở Mộ Nhiễm cũng không ngẩng đầu lên, động tác không ngừng, lại nói: “Là ai sai ông động thủ với tôi, có phải Sở Ngọc Diệp không?” 
“Không phải, không phải con bé…” - Đến mức này, Chu Cường vẫn che giấu. 
“Thật sao?” 
Chu Cương hai mắt lóe lên, đột nhiên muốn đánh bài tình cảm. 
“Tiểu Nhiễm, chị của con không phải người như vậy, con bé luôn bảo vệ con, sao có thể tấn công con? Con bé thường nói với ba rằng vì đã lấy đi thân phận của con, nên con bé rất bất an, vì vậy luôn muốn bù đắp cho con. Con đừng có hiểu nhầm ý tốt của Ngọc Diệp. Con cũng không hiểu ba, là ba quá yêu con, lại biết con không phải con gái ruột, cho nên mới muốn dùng phương thức cực đoan giữ con ở bên cạnh, Tiểu Nhiễm, con hiểu không?” 
“Chu Cường, ông khiến tôi cảm thấy quá ghê tởm. Nhưng mà tới lúc này ông cũng nghĩ cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610808/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.