Hai giờ sau.
Du Kỳ Phong đưa Sở Mộ Nhiễm đến một khu nhà ở của anh ta, là một chung cư mini.
Căn hộ khá đẹp nhưng diện tích không lớn, với phong cách của Du Kỳ Phong, hắn ta làm sao có thể chịu ở một nơi như vậy.
Xuống xe, cô hiếu kỳ hỏi: “Không quay về biệt thự của anh à?”
“Chỗ đó Cố Minh Dạ biết, hôm nay tôi phí bao nhiêu công sức muốn đuổi được người của hắn để đem em tới đây, em nên biết đủ đi.”
Đây là căn hộ hắn vừa mới mua hôm qua và người khác đứng tên.
“Tôi nào có yêu cầu cao gì, vốn muốn chơi game cùng anh, báo đáp ân tình của anh. Bây giờ anh không có điều kiện gì thì tôi thật vui vẻ haha.”
“Em tốt như vậy?” - Du Kỳ Phong không tin.
“Tôi đối với anh không tốt?”
“Em hung dữ với tôi như vậy, tốt chỗ nào?”
“Chỗ nào cũng tốt, nếu không phải vì anh, anh nghĩ tôi muốn chơi game sao?”
“Rõ ràng là em muốn chơi, lại còn ỷ vô tôi, không biết xấu hổ.”
Trong lòng Du Kỳ Phong muốn bật cười, nhưng nhìn thấy đôi mắt giận dữ của Sở Mộ Nhiễm, hắn không nhịn được hất cằm, hừ lạnh một cái đóng cửa xe bỏ đi.
Nhưng khi đi tới phía trước, đôi môi nhếch lên thành nụ cười.
Sở Mộ Nhiễm đuổi theo: “Này, Du thiếu thích xử nữ, anh nói ai không biết xấu hổ, anh nói rõ cho tôi? Còn có, anh nói đuổi người của Cố Minh Dạ, là anh ta phái người theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3610798/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.