Hôm trước, Kỷ Nhất Phàm mang đến 100 triệu, hôm sau lại mang đến 400 triệu.
Nhận được số tiền này, phẫu thuật cho bà nội Chu cũng đã đủ chi phí, có số tiền này cô không cần phải lo nghĩ làm sao để bà nội ở bệnh viện, làm sao có chi phí phẫu thuật, cũng không cần bị Sở Vân Quốc ép buộc bán thân.
Cũng không biết bao lâu mới có thể trả lại cho Nhất Phàm ca, nhưng cô vẫn là viết một tờ giấy nợ, rất trịnh trọng đưa cho anh: “Nhất Phàm ca, đây là giấy nợ, anh nhất định phải giữ thật kỹ, đây là bằng chứng anh là chủ nợ của em.”
Kỷ Nhất Phàm cũng không nói gì, buồn cười nhận lấy.
Anh biết nếu không nhận, cô sẽ bất an.
“Cho em mượn tiền, có lãi không?” - Kỷ Nhất Phàm hỏi.
“Đương nhiên là có, chỉ là phải dựa theo lãi suất ngân hàng thôi.” - Sở Mộ Nhiễm chu mỏ tinh nghịch: “Nếu anh lấy lãi bằng giá cho vay nặng lãi, em cũng không trả nổi.”
“Nếu không trả nổi thì đem chính em trả cũng được.”
Nói ra lời này, cả hai đều lúng túng.
“Vậy… Nhất Phàm ca, em đãi anh ăn tối nhé.” - Sở Mộ Nhiễm chỉ quán ăn bên kia đường: “Chỗ đó có muốn sườn dê nướng rất ngon, anh có muốn thử không?”
“Ừm.” - Kỷ Nhất Phàm gật đầu mỉm cười.
Hai người chọn một chiếc bàn gần cửa sổ, vừa ăn vừa ngắm nhìn đường đi bên ngoài.
“Nhất Phàm ca, bây giờ anh mở công ty rồi, nên mới có thể giàu có như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3597997/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.