Sở Mộ Nhiễm ăn đồ ăn nhanh xong liền nằm dài trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần.
Chuyện đêm qua giống như một giấc mộng, nhưng cảm giác khó chịu trong cơ thể nhắc nhở cô rằng đó là sự thật, cô lại bị tên khốn nạn đó lần nữa ăn sạch.
Nhưng mà, cô và Cố Minh Dạ sau này thật sự không thể sao?
Má ơi, gặp quỷ, tại sao cô lại có loại cảm giác tiếc hận này?
Nhất định là não đã bị úng nước.
Với tính cách lạnh lùng và điềm tĩnh của Cố Minh Dạ, chắc chắn hắn sẽ không xuất hiện trước mặt cô nữa. Hắn nói về hợp đồng chỉ để lừa Sở Vân Quốc và làm cô xấu hổ mà thôi, không ngờ Sở Vân Quốc lại tin, còn đến tìm cô haha…
Và còn Sở Ngọc Diệp, haha, chắc còn thê thảm hơn.
Đêm qua cô đã cho Cố Minh Dạ một chút nhãn dược, chỉ cần não hắn bình thường, chắc chắn sẽ điều tra và Sở Ngọc Diệp sẽ không sống tốt nổi.
‘Ha ha ha…” - Sở Mộ Nhiễm không nhịn được mà cười ra tiếng.
Lúc này, cô không biết bản thân mới chính con mồi, thứ duy nhất Cố Minh Dạ muốn bắt chính là cô.
Bệnh viện hiện tại hối thúc cô ứng viện phí, bây giờ cô không có việc cũng không có tiền.
Đột nhiên Sở Mộ Nhiễm nghĩ đến một người liền vội vàng lấy ra điện thoại.
“Du thiếu, bây giờ anh đang ở đâu, tôi có thể đến tìm anh được không?”
“Tôi đang ở sân bay, a a a.” - Du Kỳ Phong đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3597996/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.