“Sở Mộ Nhiễm, cô đang làm cái gì?”
Một thân ảnh lao tới, giọng nói đầy lực, đẩy Sở Mộ Nhiễm một cái rất mạnh, cô đụng vào đầu giường khiến cô thở dốc đau đớn.
Cô còn chưa khóc thì đã nghe tiếng khóc của Sở Ngọc Diệp.
“Minh Dạ ca ca, anh cuối cùng đã đến rồi.” - Sở Ngọc Diệp cắn lấy cánh môi, bàn tay che đi gò má sưng đỏ, đôi mắt ngấn lệ đáng thương: “Nếu anh còn không tới, em thật sự không biết phải làm sao?”
“Để anh xem ai dám ra tay với em lần nữa.” - Cố Mạc Dạ trầm giọng nói, đôi mắt lạnh lùng liếc về phía Sở Mộ Nhiễm: “Vừa rồi cô dùng tay nào đánh Ngọc Diệp.”
“Minh Dạ, anh đừng trách em ấy, em ấy… chỉ là rất thích anh, cho nên mới đối xử với em như vậy… em… em không trách em ấy.”
Sở Ngọc Diệp nắm tay áo của Cố Minh Dạ kéo kéo.
Cô ta và anh quen nhau nhiều năm như vậy, cô ta biết cách dễ dàng khơi dậy sự tức giận của Cố Minh Dạ.
Bởi vì cô ta biết Cố Minh Dạ ghét nhất là bị Sở Mộ Nhiễm dây dưa.
“Cô ta ưa thích, anh chỉ cảm thấy ác tâm.” - Cố Minh Dạ lạnh lùng nói.
Sở Mộ Nhiễm ngước mắt bắt gặp ánh mắt hả hê của Sở Ngọc Diệp.
Nhưng cô cũng không khổ sở nhiều như Sở Ngọc Diệp nghĩ.
Cố Minh Dạ không thích cô, cô không phải mới biết lần đầu, vả lại với hắn, tâm cô đã chết.
Đã từ bỏ, làm sao có thể khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-kiem-che-truoc-em/3597975/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.