Thời gian gần đây, Thiệu Phong bận tối mặt tối mũi, không có nhiều thời gian ở bên con cái. Hắn đi sớm về khuya. Tối nào cũng leo lên giường đòi Hạ Kiều yêu thương.
Hạ Kiều không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng công việc của Thiệu Phong bận bịu.
Dù sao trước kia, hắn vẫn luôn bận, bận đến mức không có một giây, một phút nào dành cho cô.
Nhưng bây giờ, dù có bận đến đâu, Thiệu Phong vẫn dành một khoảng thời gian trong hai mươi tư giờ ngắn ngủi để ở bên Hạ Kiều, bồi dưỡng tình cảm.
Một đêm vận động kịch liệt, Hạ Kiều mệt lả, vùi đầu vào lồng ngực Thiệu Phong ngủ thiếp đi.
Sáng sớm tỉnh dậy, người bên gối đã không thấy tăm hơi. Phần đệm giường cũng nhiếm hơi lạnh, không vương lại chút ấm áp nào.
...
Tại quán cafe nào đó.
"Mày hay lắm. Giấu giấu diếm diếm đủ điều bây giờ còn muốn bọn này giúp hả?"
Trong góc khuất, Tống Khương vừa đặt mông xuống ghế, tháo kính râm đã lập tức oán giận mắng.
Thiệu Phong, một Thái Tử gia của Kinh Bắc Thành, người được mệnh danh là "ông hoàng thủ thân như ngọc", đột nhiên thông báo sự thật rằng bản thân bảy năm trước đã kết hôn, năm năm trước để vợ chạy mất, bây giờ mới cua lại được.
Có trời mới biết khi nghe đến đây, Tống Khương đã sốc đến nhường nào.
Thiệu Phong nhếch khóe môi, không để ý đến việc bản thân bị khiển trách. Hắn nâng tách coffee lên, nhấp một ngụm. Vị đắng ngắt của coffee nguyên chất khiến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-dung-dan-truoc-em/2872671/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.