Hôm đó Kiệt về đến nhà là hơn 8 giờ tối, anh hỏi tôi:
– Em ăn gì chưa, anh đói bụng quá.
– Em vừa ăn, anh đi tắm đi rồi ra ăn cơm.
Kiệt mở cái lồng bàn đậy thức ăn ra nhìn thấy có nhiều món ăn thì thắc mắc:
– Em nấu?
Tôi cười:
– Anh đề cao em quá rồi, là vú em nấu đó.
– Vú? Hôm nay vú sang đây à?
– Vú Huệ và anh Quân qua một chút, số thức ăn này là vú nấu, ngon lắm, anh đi tắm đi rồi ra ăn, để em hâm nóng lại.
– Vú qua thăm em hay có chuyện gì không?
– Qua thăm chúng ta thôi, anh sao thế, anh không thích vú sang đây à?
Kiệt cười :
– Đâu có, anh chỉ hỏi vậy thôi. Mà có cả anh Quân sang nữa hả, sao em nói anh Quân là người ghét mối quan hệ của chúng ta nhất mà?
– Thật ra anh Quân rất thương em nhưng tính anh ấy từ nhỏ đã ít nói, không hay thể hiện tình cảm ra bên ngoài nên tạo cảm giác khó gần, chứ anh ấy là một người rất tình cảm.
– Tình cảm nhưng đánh anh như tình địch. Em chưa thấy hôm đó anh ấy đánh anh như thế nào đâu, khuôn mặt thì hung tợn còn dữ hơn ba anh lúc say mà đánh mẹ anh nữa. Nhìn ghê lắm.
Tự dưng Kiệt nhắc đến ba anh tôi mới tò mò hỏi:
– Sao hôm ở trong bệnh viện ba anh chửi anh về mẹ là đồ gian trá lọc lừa, rồi còn nói anh là ăn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-de-mat-anh/2572702/chuong-6.html