Nghĩa trang.
Lâm Yên Nhiên xuống xe bước vài khu nghĩa trang có một ngôi mộ màu đen được xây ở đó, trên đấy khác.
Phương Nguyệt.
Sinh ngày 16-5-XXXX.
Mất ngày 16- XX- XXXX
Hưởng dương: 21tuổi.
Cùng với hình ảnh khuôn mặt của chị ấy, khuôn mặt cô ấy rất đẹp được đặt cạnh ngôi mộ ấy.
Lâm Yên Nhiên cố kìm nén không khóc vì trước mặt cô là những người bạn đang nhìn cô xem cô có ổn không. Cô đi tới cầm trên tay một bó hoa mẫu đơn trắng. Lúc sống Phương Nguyệt rất thích loài hoa này.
Lâm Yên Nhiên đặt bó hoa xuống ngôi mộ mà quỳ hai gối xuống cạnh ngôi mộ của Phương Nguyệt. Bây giờ cô không kìm nén được nước mắt nữa mà rơi xuống, cô cúi đầu xuống để không cho bọn họ nhìn thấy cô khóc nhưng cô làm sao mà dấu được họ.
Phương Chu Ninh, Tô Á Hân và Dương Lạc Đồng đi tới ôm lấy cô mà nước mắt họ cũng rơi xuống. Họ thấy cô khóc mà đau trong lòng, họ đoán là chắc hôm qua cô khóc rất nhiều đến nỗi mắt đỏ lên luôn mà.
Tô Á Hân ngồi xuống lau nước mắt cho cô.
-" Đừng khóc mà Nhiên Nhiên, chị ấy thấy cậu khóc sẽ buồn đấy. Yên Nhiên của chúng ta thường ngày mạnh mẽ lắm mà, cậu nín đi. Đừng trách bản thân mình nữa, cậu làm được mà"
Lâm Yên Nhiên nghe được lời nói này thì càng khóc to hơn, lần này cô không che giấu cảm xúc nữa mà khóc lớn lên khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-danh-mat-em/2656378/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.