Suốt một đêm, Tần Sở' đều lặng yên rúc vào ngực Cố An Trạch.
Hắn không tiếp tục liếm người An Trạch nữa, cũng không phe phấy cái đuôi chờ vuốt ve nữa, mà chỉ trầm lặng dựa vào lòng cậu, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhu hòa của An Trạch, ánh mắt lưu luyến. Mãi đến khi buồn ngủ hết chịu nổi mới chậm chạp nhắm mắt lại, cảm nhận được cái ôm vừa ấm áp vừa thoái mái của đối phương, nặng nề chìm vào giấc ngủ trong tiếng dỗ dành êm dịu của An Trạch.
Hiện giờ vẫn khỏe mạnh, như vậy coi như là ổn đi.
Một đêm say giấc, qua sáng sớm hôm sau Tần Sở' mới mơ màng mở mắt. Khoảng khắc vừa nhìn thấy Cố An Trạch, tim hắn hơi nhảy ngược lên, như là lúc vừa sa vào mối tình đầu, ngay cả hơi thở cũng dồn dập hẳn len. Nghĩ đến mình suốt đêm đều nằm trên người đối phương, hắn lập tức muốn đứng dậy liền, nhưng tay Cố An Trạch vốn đang che trán hắn, thấy hẳn thức cũng nhẹ nhàng bóp bóp hai bên tai Cầu Cầu.
"Cầu Cầu, chào buổi sáng."
Âm thanh ôn hòa đặc trưng của thanh niên vang lên bên tai, cùng với cảm giác tê dại len lói khắp người, cơ thể Tần Sở' dần mềm ra, thút thít nằm trong lòng ngực cậu.
"An Trạch, chào buổi sáng."
Tần Sở' hận không thể vĩnh viễn làm tổ luôn trong ngực Cố An Trạch, nhưng không lâu sau Tần Sở bên kia phòng ngủ cũng thức giấc. Ngay lúc hắn mở cửa ra Cố An Trạch tức khắc buông Cầu Cầu xuống, thấp thỏm ngồi bẹp xuống sàn nhà, sợ bị đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-toi/1715419/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.