Đối với chuyện trong nhà đột nhiên xuất hiện một người xa lạ, Cầu Cầu có vẻ vừa tò mò vừa cảnh giác, luôn đứng từ đằng xa theo dõi từng cử động dù là nhỏ nhất của cô ấy. Tuy còn hơi căng thẳng nhưng cô bé vẫn thuộc dạng chân tay lanh lẹ, nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ mọi ngóc ngách trong nhà bếp. 
Việc này xem như đã ổn áp rồi, nhưng lâu lâu chân mày của Tần Sở lại nhíu vài cái, trông có chút suy tư. 
Vốn tưởng bản thân sẽ bài xích người lạ đặt chân vào địa bàn của hắn, nhưng Tần Sở không ngờ được khi nhìn thấy bóng dáng loay hoay xoay trái xoay phải của cô giúp việc nhỏ bé, hắn thoáng chốc nhớ đến một người đã từng bị hắn đuổi ra khỏi đây. 
Mười năm quá khứ, Cố An Trạch có phải cũng từng như vậy, mỗi ngày bận rộn cầm giẻ lau cùng chổi lăn lộn khắp nơi quét dọn? Cái người đó, chắc là sợ trong nhà không sạch sẽ sẽ bị hắn trách móc, lần nào nhìn thấy cậu ta cũng luôn là dáng vẻ bận bịu đó, không có nổi một phút ngơi nghỉ. 
Tần Sở khẽ mỉm cười, nhớ đến bóng lưng gầy gò của Cố An Trạch, tâm trạng hơi phức tạp. 
Tôi không biết anh đang nghĩ về tôi, vì thế cũng không ngờ được cái nhíu mày của anh có liên quan đến tôi. Mặc dù trước đó Hứa Tử Mặc đã miễn cưỡng quét dọn một lần, nhưng dù sao vẫn là dân nghiệp dư, so với khi bọn họ mới chuyển đến, căn nhà hiện giờ bừa bộn hơn rất nhiều. 
Tần Sở cũng không oán trách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-toi/1715388/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.