“Hai người đang làm gì vậy?” Âu Dương Chấn đột ngột xuất hiện, ánh mắt nhìn anh và Tĩnh Ngữ đầy nghi hoặc và khó chịu.
Tĩnh Ngữ sợ hãi nhìn anh ấy, cổ họng khô khốc không phát ra tiếng, cô muốn giải thích, không muốn anh ấy hiểu lầm.
Nhưng Âu Dương Chấn có vẻ như không phải đang nghi ngờ cô, anh ấy bước đến, đẩy Đàm Dật Trì ra và kéo cô ra sau lưng mình bảo vệ.
“Ông chú này, xin chú tự trọng!” Anh ấy trừng mắt nhìn về phía anh, vô cùng nghiêm túc và kiên định, không giống như anh ấy của thường ngày một chút nào.
Đàm Dật Trì cười lạnh, trịch thượng đặt mắt trên người cô gái đang run rẩy ở phía sau rồi lại lạnh lùng nhìn Âu Dương Chấn, nhưng rõ ràng là anh không hề để anh ấy trong mắt, là đang khinh thường.
“Cậu thích cô ấy sao? Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu, cô ấy sớm đã là người của tôi rồi.” Anh điềm đạm nói, dáng vẻ vô cùng đắc ý.
Âu Dương Chấn cau mày, giọng trầm hẳn: “Tôi có thích em ấy không, không liên quan gì đến chú. Nhưng tôi cảm thấy chú cũng quá tự mãn rồi đấy, chú nhìn lại xem bản thân đã bao nhiêu tuổi? Chú nói vậy mà không ngượng một chút nào sao?”
“Cậu nói gì hả? Cậu có biết mình đang nói chuyện với ai không? Đừng quá ngông cuồng!” Gương mặt anh bỗng trở nên đen xì, vô cùng khó coi, cứ như một con hổ đang bị khinh thường, không thể không gầm gừ đe doạ.
“Sao? Chú muốn đánh tôi à?” Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den-thuy-vy/3439850/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.