"Cô đúng là giỏi thật, xem như là cô đã rù quến được tôi."
Đàm Dật Trì bế cô ra khỏi phòng tắm, anh đặt cô trên chiếc giường lớn, chốc lát đã đè lên người cô.
"Cô giả vờ ngây thơ, giả vờ thanh cao hay lắm mà, sao giờ không giả vờ tiếp đi? Hửm?" Anh cắn vào vành tay cô, bàn tay chạm vào chiếc eo nhỏ nhắn của cô, từ từ di chuyển xuống phía dưới.
"Không... không được!" Cô run rẩy nắm lấy bàn tay anh, không cho phép anh tiếp tục.
"Không được?"
"Xoạc!"
Anh vừa dứt lời thì chiếc váy của cô đã bị xé rách, để lộ ra nội y màu hồng phấn dễ thương, rõ ràng là không khiêu gợi nhưng lại quyến rũ một cách kì lạ.
Anh kéo dây áo ngực của cô xuống, hôn lên bờ vai trắng nõn nà, cắn vào gương quay xanh xinh đẹp.
"Cô không thể dùng nước hoa nhỉ?" Anh nhếch môi cười, chơi đùa với lọn tóc của cô: "Nhưng mà tôi rất thích."
"Ưm, đừng... đừng nhìn!" Cô đẩy anh ra, vội vàng dùng tay che đi những chỗ nhạy cảm, không muốn anh nhìn thấy.
Anh khẽ hừ một tiếng, mạnh bạo kéo hai tay cô lêи đỉиɦ đầu, nhẹ nhàng hôn lên đầu môi cô: "Tôi cứ thích nhìn đấy, thì sao?"
"Chú... chú thật biếи ŧɦái! Tôi... tôi muốn về nhà." Đôi mắt cô rưng rưng, cơ thể run rẩy không có chút sức lực nào, bất lực nhìn anh.
"Tôi? Biếи ŧɦái? Có lẽ cũng chỉ có cô mới nhìn thấy được mặt này của tôi." Anh cúi người xuống, hôn lên bờ môi đỏ mọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-cham-den-thuy-vy/3439829/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.