Sau khi mua quà lưu niệm và nhìn nghi thức giao tiếp của cấm vệ quân tại lâu đài Anne Marie, hai người đến quảng trường trước tòa thị chính phơi nắng, nói chuyện phiếm cùng người bản địa như thường ngày.
Có một đôi vợ chồng già 70 tuổi tại Copenhagen, ngày nào cũng xuất hiệntại quảng trường tòa thị chính đúng ba giờ chiều, ông lão đẩy bà lãongồi trên xe lăn, lặng lẽ trò chuyện.
Mấy ngày gần đây Triệu Vân và Tần Phong đều ngồi nói chuyện với đôi vợ chồng này.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, bà lão ngồi trên xe lăn, ông lão ngồi trên ghế dài, bốn mắt tương giao, nói chuyện qua lại.
Triệu Vân cười đi tới, dùng tiếng Đan Mạch vừa học bập bẹ chào ông bà: “Bà ơi, hôm nay bà có đỡ chút nào không?”
Bà lão cười đáp: “Mỗi ngày tỉnh dậy đều cảm thấy may mắn vì sống được thêm một ngày nên ngày nào cũng thấy khá hơn một chút.”
Triệu Vân tựa vào ngực Tần Phong, quay đầu lại hỏi: “Bà vừa nói gì thế?”
Tần Phong và ông lão nhìn nhau, giải thích: “Bà nói sống thêm một ngày cũng thấy khá hơn hôm qua một chút.”
Bà lão tim yếu, ngày nào cũng uống rất nhiều thuốc, nhưng mỗi ngày cáccơ quan nội tạng đều yếu đi. Lượng cơm thay đổi gây khó thở, ngày nàocũng tái phát.
Nhưng chồng bà cũng đã sống hơn nửa đời người, ông biết đó là kết cụccủa tuổi già nên rất bình thản tiếp nhận sự thật, mỗi ngày đều đưa bàđến đây cảm nhận ánh nắng mặt trời, mỗi ngày đều ở đây nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-tha-hiep-lo-tuong-phung/2794505/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.