Sáng hôm sau, thời điểm hai người lại lần nữa chạm mặt nhau ở WC, Thời Vi đã thay bộ đồ ngủ dài tay, áo ngủ màu xanh biển, che kín người cô, thậm chí còn cài khuy trên cùng.
Mục Thần bình tĩnh nhìn Thời Vi, Thời Vi còn buồn ngủ, tóc dài có chút loạn, nhưng vẫn như cũ rất đẹp.
Mỹ nữ chân chính đối với mặt mộc không chút nào sợ hãi, làn da cô cực đẹp, cho dù không trang điểm, cũng không có chút tỳ vết nào, tóc dài tán loạn có một loại đẹp hỗn độn, khi cô rũ con ngươi, hàng mi dài đen như lông quạ phủ một tầng bóng râm dưới mắt, dung nhan tinh xảo, thời điểm không cười không nói, thậm chí có chút hương vị thanh lãnh.
Tựa như cô khi cao trung.
Thời Vi nhận thấy được có người tựa hồ đang nhìn mình, cô theo bản năng nhìn sang, Mục Thần đã dời tầm mắt, đang bật đèn trong WC.
Có thể là ảo giác chăng?
Thời Vi không nghĩ nhiều, cô có chút lạ giường, đêm đầu tiên ở nhà Mục Thần, ngủ không quá ngon, nhưng Mục Thần trước mặt tâm trạng rất thoải mái, một dáng vẻ ngủ rất ngon.
Cô buồn ngủ dùng đầu ngón tay xoa xoa huyệt Thái Dương, thuận miệng hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Ngữ khí quen thuộc mà tự nhiên, tựa hồ quan hệ bọn họ rất thân thiết.
Mục Thần trong lòng vừa động, thấp giọng đáp: "7 giờ."
"Chờ em 40 phút, chúng ta liền đi."
"Ừm."
Mục Thần nhanh chóng thu dọn, anh ngồi trên sô pha đọc sách chờ cô, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-buong-em/2978617/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.