Tôi và tên Nghiêm " hẹn hò" ở phòng ăn. Khi biết được tôi đưa cậu ta đến đây, cậu ta tỏ vẻ không vui.
- Không phải là đi hẹn hò sao?
- Thì hẹn hò đó!
Cậu ta ủ rũ.
- Tôi tưởng...
Tôi thắc mắc hỏi:
- Cậu tưởng là gì? Hẹn hò như người yêu chắc?
Cậu ta im lặng cúi đầu, thở dài.
- Sao lại tỏ vẻ chán nản vậy? Tôi rủ cậu xuống đây mà, vui lên đi chứ tôi mời cậu uống nước!
- Vậy tại sao lại nói câu đó...
Cậu ta lẩm bẩm.
- Cậu nói gì, câu nào?
" Thật là, không biết tên này nghĩ gì nữa..."
- Tôi chỉ không muốn chúng ta cãi nhau nữa nên nói đại thôi, với lại cậu có quyền không đi, nếu đã đi thì chúng ta coi như làm hòa mà!
Cậu ta bĩu môi.
- Biết rồi!
Tôi chọc.
- Đừng nói là cậu thích tôi nhé! Nói cho biết luôn cậu xấu trai lắm tôi không thích đâu! Hề hề!
- Thích hồi nào? Tôi không có, mà rõ ràng tôi đẹp hơn cậu!
- Cậu là con trai mà so với tôi làm gì? Bê đê à?
- Bê đê cái đầu cậu! Cậu nhìn lại mình đi nam không ra nam nữ không ra nữ!
Thông thường, khi đứa con gái nào bị chửi kiểu này cũng sẽ cãi lại hoặc xông lên đánh cho cậu ta một trận, nhưng mà tôi thì khác. Tôi rất bình tĩnh.
- Cậu thấy tôi có nữ tính không?
Lấy tay che miệng cười duyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-bien-thai-chi-so-bien-thai-hon/2121923/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.