Đang ngồi ôm đầu, sầu não suy nghĩ tìm cách thì có người đập vào vai.
- Thiên Tuyết, sao cậu ngồi ở đây vậy?
Ngẩng mặt lên... thì ra là Nguyệt.
- À tớ... Đi học sớm quá nên ra đây ngồi chờ mấy bạn.
- Ôi... Cậu chờ ở đây làm gì, buổi sáng ít người đi lắm, lớp mình cũng vậy.
- Sao vậy?
- Ôi... Cái tụi đó toàn đi thang máy.
- Lầu 1 mà đi thang máy làm gì?
- Không biết... Tớ nghĩ chắc là để chứng tỏ gì đó hoặc do lười.
" Đúng một đám dở hơi... Lười gì đến mức chảy thây không vác được cái mông leo cầu thang một đoạn..."
- Thôi tụi mình vào lớp đi.
- Ừm!
Đứng dậy bước đi thì Nguyệt lất tay phủi phủi phía sau.
- Cậu ngồi bị dơ hết váy rồi...
- A... Cảm ơn cậu.
- Trời ạ, có gì đâu mà cám ơn dữ vậy. Bạn bè mà.
- Ừ, tụi mình là bạn mà... Hi hi.
Quăng hết mọi thứ qua một bên, trước mắt tôi phải hưởng thụ quãng thời gian yên bình này đã.
...
Sau khi chúng tôi vào lớp thì có một đội ngũ học sinh ở hướng đối diện đi vào theo.
Lớp tôi nằm gần cầu thang bộ, thang máy thì ở tít bên kia. Muốn đi tới lớp bằng thang máy phải đi bộ qua bên kia, lên thang máy rồi đi qua hành lang dài mới tới lớp...
" Đúng là một đám rảnh mà... "
Không vào chỗ của mình ngay tôi qua chỗ Nguyệt ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-bien-thai-chi-so-bien-thai-hon/2121917/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.