Tại một quán cà phê có tên "Cảm xúc".
Tôi cùng một tên đẹp trai ngồi đối diện nhau, còn mẹ tôi thì ngồi sát bên cạnh tên đẹp trai ấy.
Chắc mọi người cũng đoán được là ai rồi.
Là bạn thân của nữ chủ...
Là mối tình đầu của nữ chủ...
Là nam phụ tương lai của nữ chủ...
Cậu ta chính là Phan Tuấn Kiệt...
...
Tôi đây muốn tìm cái lỗ chui vào rồi chết cho xong.
Trở lại 30 phút trước...
Khi vừa có một người con trai ôm, tôi đã bị đơ vài giây, không nghe được cậu ta nói gì... Sau đó phản ứng tay chân tỷ lệ nghịch với đầu óc, người học võ là tôi liền cho cậu ta một cú vật...
Vừa vặn giống của nam sinh gầy yếu kia sử dụng.
Kết quả thế nào chắc mọi người cũng đoán ra.
Tôi knock out cậu ta.
Cậu ta đo ván.
Mẹ tôi kêu la.
....
" Đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc con trai gần như vậy... "
Nguyên nhân sâu xa dẫn đến việc này phải kể đến trước khi tôi xuyên.
Ở đó , tôi cũng là một cô gái làm công ăn lương bình thường. Sắc đẹp thì trên trung bình, dáng người thì đầy đặn. Tính tình hiền lành...
Nói ra thật đáng buồn cười 25 tuổi đầu chưa có mối tình nào vắt vai, đối với đứa chỉ biết ăn ngủ , ở nhà xem phim đọc tiểu thuyết... Yêu là một điều xa xỉ bao nhiêu.
Ngành mà tôi chọn là thư kí văn phòng. Mẹ ruột tôi bảo ở đây dễ nảy sinh tình yêu công sở... gu yêu thích của bà.
Nhưng sau khi vào học, thực hiện giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-bien-thai-chi-so-bien-thai-hon/134843/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.