Sau khi nói xong câu đó, ông chú kia liền bước lên lầu bỏ mặc tôi còn đang ngơ ngác.
Tôi bắt đầu phân tích tất cả sự việc xảy ra từ khi ông chú này bước vào nhà.
Thứ nhất, ông ta chắc chắn không phải bố tôi...
Tôi không hề giống ông ta một điểm nào cả.
Thứ hai, mối quan hệ giữa hai bố con hờ này không tốt.
Thứ ba, ông chú này... rất " ghê gớm", chỉ vừa nhìn sơ qua thái độ và lời nói thôi đã vạch trần được tôi rồi...
" Chưa đánh trận mà đã sắp thua rồi... làm sao đây".
- Thiên Tuyết, con mau đi tắm rửa rồi ăn cơm!
- Dạ!
Tôi vội vàng leo nhanh lên lầu.
" Tôi phải tắm thật nhanh trước ông ta, sau đó ăn cơm thật nhanh mới được, con người này ít chạm mặt vẫn hơn"
Việc tắm rửa của tôi cực kỳ dễ dàng, chỉ việc tháo mái tóc giả kia xuống sau đó xả nước từ đầu đến chân, vừa xả vừa bôi sữa tắm. Chưa đầy năm phút tôi đã hoàn thành.
Chạy nhanh xuống lầu, lao vào ghế đang chuẩn bị xúc cơm thì mẹ ấp úng nói:
- Con... con... lên... kêu bố xuống ăn cơm đi.
Nhìn ánh mắt tha thiết của mẹ tôi đành phải đầu hàng.
" Ôi chỉ còn thiếu vài giây xúc cơm bưng lên phòng là xong mà..."
Mới vừa từ trên đó chạy xuống thật nhanh giờ lại phải từ từ leo lên. Đến được gần nửa cầu thang thì ông bố dượng này bước xuống. Tôi liền nói:
- Mẹ kêu bố nhanh xuống ăn cơm!
Nói xong thì bước nhanh xuống lầu.
Trên bàn cơm là ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-bien-thai-chi-so-bien-thai-hon/134835/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.