Trần Thúc nghe Giang Tiểu Nhạc một câu lại một câu nói thích, hắn vốn tưởng rằng mình đã sớm chết tâm thế nhưng trái tim lại nổi lên đau, Giang Tiểu Nhạc nói thích hắn, nguyên lai được người ta thích là tư vị này.......Trần Thúc bất tri bất giác mà không phân biệt rõ cảm giác trong lòng là đau đớn hay đắm chìm, ở trong lòng thở dài một tiếng. Hắn duỗi tay nhéo cổ Giang Tiểu Nhạc, miệng bị lấp đầy, lời nói mơ hồ không rõ, "Đừng gặm."
Giang Tiểu Nhạc sửng sốt một chút, chần chờ thối lui một chút, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Trần Thúc, sợ hắn chạy thoát. Trần Thúc không để ý lắm mà sờ sờ miệng mình, đầu lưỡi liếm phần môi thịt trầy da, mắng: "Giang Tiểu Nhạc, nhóc thật là chó sao?"
"Cưỡng hôn người khác mà còn cắn chảy máu, người mà nhóc thích cũng bị dọa bỏ chạy.". Xi? ủ?g hộ chú?g ?ôi ?ại ﹢ ?rù?? r??ệ?.?N ﹢
Giang Tiểu Nhạc có chút không biết làm sao, nhấp nhấp môi, còn chưa phản ứng lại, môi mềm đã thấy Trần Thúc hôn tới. Giang Tiểu Nhạc mở to hai mắt, Trần Thúc thấp giọng nói: "Há mồm."
Thanh âm hắn gợi cảm, nghe vào tai Giang Tiểu Nhạc khiến đầu óc cậu đều phát ngốc, bị hành động của Trần Thúc làm cho choáng váng.
Đây là lần đầu tiên Giang Tiểu Nhạc chân chính cảm nhận được tư vị của nụ hôn, cùng Trần Thúc, hắn suy nghĩ vô số lần, lại xa so trong mộng tưởng muốn tốt đẹp. Trần Thúc đầu lưỡi linh hoạt, không chút để ý mà trêu chọc Giang Tiểu Nhạc, dẫn hắn, giáo hắn, môi lưỡi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-sach/595422/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.