Thời điểm Giang Tiểu Nhạc tới, Trần Thúc đang nhe răng, trợn mắt mà bôi thuốc cho mình. Hắn mới tiếp một vị khách mới, lớn lên văn nhã, khi hai người đang thông đồng ở ngõ nhỏ, người nọ hòa thanh hòa khí mà nói, anh ta có chút thói hư, hỏi Trần Thúc có thể chịu được không?
Trần Thúc híp mắt đánh giá đối phương, người trẻ tuổi kia có chút thẹn thùng, Trần Thúc nhìn, nói, "Có tiền liền được."
Trần Thúc cười một chút, ngón cái vuốt ve mặt đối phương, khiêu khích nói, nói "Có tiền thì cái gì cũng có thể thương lượng."
Không nghĩ tới, bề ngoài nhìn văn nhã, nhưng khi xuống tay tàn nhẫn. Trần Thúc bị anh ra cột vào trên giường, thiếu chút nữa bị lộng chết khiếp, mông bị dây lưng trừu đỏ, thủ đoạn thít chặt ra, nổi lên vài vệt đỏ, ngay cả cổ cũng bị thương.
May mà thù lao xứng đang. Trần Thúc bôi thuốc, thuốc lạnh lẽo thoa vào trên mông, đau đớn vô cùng, Trần Thúc nhịn không được ở trong lòng mắng cẩu nam nhân văn nhã bại hoại, đều là cẩu, nhưng so với ai kia thật không làm nên tích sự gì.
Đột nhiên, chuông cửa vang lên.
Trần Thúc vốn định giả chết không để ý tới, nhưng đối phương bám riết không tha, ấn một hồi lại một hồi, Trần Thúc không cần nghĩ cũng biết, lúc này mà đến nơi này của hắn, trừ bỏ Giang Tiểu Nhạc căn bản không có người khác.
Trần Thúc táo bạo mà rống lên, "Giang Tiểu Nhạc, mày mẹ nó đừng ấn, ông đây buồn ngủ!"
Vì nhà cũ cửa phòng hắn lại mở, cách âm lại kém,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-sach/260493/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.