Bất tri bất giác bên ngoài đã ngừng mưa, chân trời hơi sáng, một chút nắng sớm chiếu hiện rõ hình dáng trong căn phòng lớn như vậy.
Lật Đình nằm trên sofa luôn mở mắt nhìn lên trần nhà chậm rãi ngồi dậy vào lúc này, liếc nhìn bóng dáng trong phòng cũng trằn trọc hơn nửa đêm, trước khi tờ mờ sáng mới mông lung thiếp đi, Lật Đình đi đến cạnh bàn ăn cầm cái túi đặt trên đó lên đi vào phòng bếp, không bao lâu bưng một cái cốc to lại đi ra.
Sau khi để xuống, tia mắt nhìn thấy mấy quyển tạp chí vẫn bày ra bên cạnh, Lật Đình lẳng lặng nhìn chăm chú hồi lâu, không nhịn được thò tay lật ra một tờ ở giữa nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó quay người cầm lấy áo khoác bên cạnh choàng lên, lại nhìn một chút người đang ngủ say, giẫm lên bóng đêm vẫn chưa rút đi trước khi tờ mờ sáng, lặng lẽ rời đi.
...
Lúc quay lại cư xá Hữu Hữu trong phòng đã yên tĩnh, toàn bộ sảnh lại bừa bộn khắp nơi, chai bia đầu lọc thuốc lá chồng chất khắp nơi, mùi gay mũi một phòng vẫn chưa tản đi, quả thực hình thành so sánh tương phản mãnh liệt với Lật Đình vừa ở trong không gian sạch sẽ.
Cậu nhíu mày đi về phía một gian phòng khác, giữa đường còn bước lên một con ma men ngủ dưới mặt ghế gấp, đổi lấy một tiếng chửi mắng hỗn độn của đối phương, sau đó lại ui da vội vàng thiếp đi.
Lật Đình không dừng bước chân, đẩy cửa phòng ra thấy Điền Điển mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-quen/2194367/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.