Chương trước
Chương sau
Nghe được hoàng đế hỏi chuyện, Nhiếp Ngật quay đầu nhìn thoáng qua Liên Thanh
Liên Thanh thấy thế, liền nhìn về phía Khánh Nguyên đế
Quả nhiên, Khánh Nguyên đế buồn cười vẫy vẫy tay với Liên Thanh, Liên Thanh cúi người, thật cẩn thận lui ra bên ngoài điện, không dám nghe cậu cháu hai người nói chuyện. Tuy rằng hắn cũng rất hiếu kỳ vì sao Vệ Quốc Công thế tử lại nhìn trúng Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ, nhưng ý Vệ Quốc Công thế tử rõ ràng là không muốn cho hắn nghe, nên đành phải đi ra ra ngoài.
Ra cửa, Liên Thanh nhịn không được cảm khái Vệ Quốc Công thế tử biết cách lấy lòng người
Từ trước đến nay hắn đều đối đãi với Khánh Nguyên đế bằng chân thành, cho dù là sự việc mất mặt, cũng có thể đỏ mặt báo lên chưa bao giờ giấu giếm qua. Việc này đối với một vị đế vương có ham muốn khống chế phi thường mạnh, là một điều đáng quý, cũng không trách nhiều năm như vậy, Vệ Quốc Công thế tử vẫn luôn được thánh sủng không suy, các hoàng tử vừa hâm mộ vừa ghen tị, chỉ có thể âm thầm nhẫn nhịn đến nội thương cũng không dám biểu hiện ra ngoài
Bên trong điện, quả nhiên Nhiếp Ngật kể lại với hoàng đế sự tình năm nào trải qua ở Tây Bắc, nói: "Nàng từng giúp qua ta, bộ dạng đẹp, có ân đối với ta.... Quan trọng nhất chính là, lòng ta có nàng"
Nhiếp Ngật nỗ lực nhìn sàn nhà trần thuật, đáng tiếc gương mặt như ngọc kia đã nhiễm một tầng đỏ ửng
Kháng Nguyên đế buồn cười nhìn bộ dạng thẹn thùng khó nén của hắn, lại cười nói: "Như lời ngươi nói, vị Hoắc Thất cô nương này cũng thật khó lường, nguyên là do Ngu lão phu nhân dạy dỗ ra, cũng không trách được như thế"
Nghe được hoàng đế nói, khóe môi Nhiếp Ngật hơi nhếch lên, hiển nhiên là do người trong lòng được trưởng bối mình coi trọng khen ngợi, làm hắn cực kỳ vui vẻ
Kháng Nguyên đế bị bộ dáng của hắn chọc cười, nói: "Lòng người có nàng, vậy nàng cũng thích ngươi?"
Nhiếp Ngật rũ mắt xuống, vô cùng thành thật nói: "Ta không biết"
"Không biết? Thế Cẩn của trẫm như ngọc không tì vết, tuyệt thế tư dung, nàng như thế nào lại không thích?" Trong lòng Khánh Nguyên đế có chút mất hứng, cảm thấy ánh mắt vị Tĩnh An Hầu cô nương này nhất định có vấn đề
Không phải hắn khoe khoan, phong thái của Nhiếp Thế Cẩn, thế gian hiếm thấy, có thể dưỡng ra một hài tử như ngọc không tì vết, vẫn luôn là việc hoàng đế luôn kiêu ngạo nhất, hắn cảm thấy Nhiếp Thế Cẩn có thể lớn lên thành bộ dạng này đều là công lao của hắn, là do hắn vất vả mười mấy năm dạy dỗ ra
"Ta cùng với nàng chỉ vội vàng gặp gỡ qua vài lần, mỗi lần đều là nàng ra tay tương trợ, nhìn được đối với ta vẫn chưa có tư tình nam nữ. Sau này tuy ta biết qua thân phận của nàng, nàng lại là tự nhiên hào phóng, nàng vẫn chưa yêu cần báo ân, tuân thủ nghiêm ngặt quy củ. Trái lại là ta, thấy nàng dung mạo diễm lệ, tâm sinh rung động, lại biết nàng đối với ta vẫn chưa có tình ý...."
Thổ lộ tâm sự của mình trước mặt người khác, liền cho dù là trưởng bối thân cận, vẫn làm hắn thoạt nhìn cực kỳ thẹn thùng như cũ
Tâm tình Khánh Nguyên đế tốt hơn rất nhiều, xem ra đó là cô nương có giáo dưỡng có quy củ tốt, phát sinh từ tình cảm, dừng lại trong lễ nghĩa, hơn nữa phẩm đức cao thượng, xác thực là lương xứng*
*lương xứng: mối lương duyên xứng đáng
Nhớ tới ngày hôm qua đã từng nói trong Ngự Hoa Viên, tự nhiên Khánh Nguyên đế không thể nói không giữ lời liền nói, "Ầy, để Ý Ninh chọn ngày tốt đi Tĩnh An hầu phủ cầu hôn, chờ đến khi Tĩnh An Hầu phủ đáp ứng hôn sự này, trẫm liền tự mình tứ hôn cho các ngươi, như dệt hoa trên gấm vậy"
Khóe môi Nhiếp Ngật nhếch lên, khuôn mặt tuấn mỹ như minh châu tỏa sáng, thanh tuấn không tì vết
Kháng Nguyên đế thấy mặt mày hắn giãn ra, tâm tình vui sướng, nhịn không được bật cười, lập tức cho người triệu Ý Ninh trưởng công chúa tiến cung
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/nhamy111***
Ý Ninh trưởng công chúa nghe nói hoàng đế triệu mình tiến cung, không biết có chuyện gì, chờ đến sau khi dò hỏi được sáng nay nhi tử Vệ Quốc Công thế tử cũng vào cung, ít nhiều cũng hiểu được nguyên nhân hoàng đế triệu mình vào cung lần này
Chờ đến khi Ý Ninh trưởng công chúa vào cung, liền thấy Khánh Nguyên đế và trưởng tử ngồi đánh cờ cùng nhau
Thiếu niên tuấn mỹ như ngọc dáng ngồi đoan chính, không chút cẩu thả, tay cầm cờ đen, đang nhìn chằm chằm vào bàn cờ
Hoàng thượng dáng vẻ tùy ý, trong tay cầm chén trà, chậm rãi uống, đang dùng ánh mắt trêu ghẹo nhìn thiếu niên đối diện
Thấy một màn này, tâm tư Ý Ninh trưởng công chúa xoay chuyển vài lần, mỉm cười nói: "Hoàng huynh hôm nay gọi ta tiến cung làm gì? Chẳng lẽ gọi ta đến đây xem các người chơi cờ?"
Nhiếp Ngật nghe tiếng mẫu thân, vội vàng đứng dậy hành lễ thỉnh an
"Một người chơi cờ dở như ngươi, để cho ngươi lại đây xem cờ, chỉ sợ cuối cùng cũng bị ngươi khoa tay múa chân, đừng hòng mà chơi cờ thống khoái". Xưa nay thái độ của Khánh Nguyên đế đối với muội muội cùng mẹ đều là tùy ý, không chút do dự vạch trần đức hạnh của nàng, "Cũng chỉ có phò mã chịu được đức hạnh này của ngươi"
Ý Ninh trưởng công chúa cười dỗi nói: "Xem cờ không nói chính là chân quân tử, hoàng muội chỉ là tiểu nữ tử, không cần tính toán nhiều như vậy"
Sau khi hai huynh muội nhàn thoại vài câu, Ý Ninh trưởng công chúa hỏi: "Hoàng huynh hôm nay triệu ta tiến cung làm chi?"
Khánh Nguyên đế nhìn về Nhiếp Ngật đang xem bàn cờ, cũng không cho hắn rời đi, lại cười nói: "Tất nhiên là vì hôn sự của Thế Cẩn. Ở tiệc thưởng cúc ngày hôm qua, nghe nói Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ dung mạo diễm lệ, tư nghi tú mỹ, làm người thấy khó quên được"
Ý Ninh trưởng công chúa trong lòng liền rõ, hiểu được hẳn là trưởng tử đã nói cùng hoàng đế việc này, nhưng mà ngẫm lại cũng không kỳ quái, cơ hồ có thể nói trưởng tử là do một tay hoàng đế nuôi lớn, xưa nay hắn có tâm sự gì, đều chưa từng tìm mẫu thân nói, chỉ biết tiến cung tìm cữu cữu hắn
Trong lòng Ý Ninh trưởng công chúa thở dài một cái, rất nhiều chua xót, lại cảm thấy đối với nhau như vậy cũng rất tốt, lại nói: "Hoàng huynh nói không sai, vị Hoắc Thất cô nương kia xác thực rất tốt. Hoàng muội cũng thật thích nàng"
Nói, nàng nhìn thoáng qua trưởng tử đang ngồi bên đó chơi cờ, trong lòng thoáng có chút chần chừ
Các trưởng bối đang thảo luận việc hôn sự, hài tử vậy mà còn ngồi ở đây? Sủng người cũng phải có giới hạn thôi chứ?
Ý Ninh trường công chúa tuy rằng cũng sủng ái hai hài tử sinh cùng phò mã Hứa Gia, nhưng trong lòng nàng cũng có chừng mực, cũng không sủng ái đến vô pháp vô thiên. Nếu so sánh với hoàng huynh, nàng cảm thấy sủng ái của mình với hai đứa nhỏ thật đúng là còn thiếu
Dường như đang chờ nàng nói lời này, Khanh Nguyên đế thực tự nhiên mà nói tiếp: "Vậy chọn một ngày lành, chọn bà mối đến Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn trước. Vậy người đi cầu hôn cần phải chọn ... " Khánh Nguyên đế trầm ngâm một hồi, đánh nhịp định ra Vinh Thân Vương
Ý Ninh trưởng công chúa: "....."
Không người nào tùy hứng hơn vị hoàng đế này
Để một thân vương đi cầu hôn cho cháu trai mình, mặt mũi tuy có đủ, nhưng phân lượng quá nặng, nếu cầu hôn cho Thái tử đương triều thì còn chấp nhận được. Chỉ là Khánh Nguyên đế không có con chính thê nên đến giờ vẫn chưa định ra Thái tử, các hoàng tử trừ bỏ Hoàng trưởng tử, hoàng thứ tử đã thành thân, các hoàng tử còn lại vẫn chưa có vợ
Sau khi Ý Ninh trưởng công chúa rời khỏi Càn Thanh Cung, chậm rãi thở ra
Hôm nay tiến cung, việc hôn nhân đại sự của trưởng tử nàng vẫn luôn lo lắng cứ như vậy mà định ra, mặc kệ có ngoài ý muốn hay không, Tĩnh An Hầu phủ Thất cô nương chính là Vệ Quốc Công thế tử phu nhân tương lai ván đã đóng thuyền
Sau khi rời khỏi Càn Thanh cung, Ý Ninh Trưởng công chúa cũng chưa ra khỏi cung, mà là hướng Nhân Thọ Cung của Thái hậu đi tới
Thái hậu là sau khi Nguyên Hậu mất đi được tiên đế sắc phong kế hậu, chỉ sinh được một nữ nhi là Thái Ninh trưởng công chúa, sau khi Khánh Nguyên đế đăng cơ, tôn bà làm thái hậu, nhập chủ Nhân Thọ Cung
Thái hậu hôm nay triệu mấy công chúa đến bên người nói chuyện thưởng nhạc, nghe nói Ý Ninh Trưởng công chúa tiến cung tới, vội cho người nghênh đón nàng vào
Chờ sau khi Ý Ninh Trưởng công chúa đi vào, các công chúa ngoan ngoãn đứng dậy thỉnh an nàng
Thái hậu thân thiết gọi Ý Ninh Trưởng công chúa đến ngồi bên cạnh mình, lại cười hỏi: "Ý Ninh hồi lâu không tiến cung rồi, lúc này vội việc gì vậy?"
Ý Ninh Trưởng công chúa mỉm cười nói: "Dù gì cũng là một ít việc của các hài tử, khi làm mẫu thân rồi mới biết, vì các hài tử mà cả ngày vội tới vội lui, một khắc cũng không nhàn được"
Nghe được lời này, Thái hậu cũng rất tán đồng nói, "Xác thật đúng như vậy, lấy Thái Ninh ra nói đi, nàng hiện tại là nương hai hài tử, cũng đã lâu không rảnh tiến cung gặp ai gia rồi"
"Thái Ninh là người sủng hài tử, không trách được nàng như vậy. Hôm qua Sùng nhi uống rượu ở phủ ta, hôm nay tỉnh lại không thiếu được khó chịu do say rượu, Thái Ninh hẳn rất đau lòng, xem chừng hôm nay sẽ không thể tiến cung gặp mẫu hậu được rồi"
Thái hậu kinh ngạc nói: "Hắn uống say? Đang yên đang lành vì sao lại uống say?"
"Còn không phải do nghiệp chướng kia của ta sao, tự nhiên kéo biểu đệ hắn theo uống rượu, Sùng nhi thế nên liền theo hắn uống". Trên mặt Ý Ninh Trưởng công chúa mang theo ý giận, giọng nói lại có phần trách cứ
"Nói bậy, bọn hắn là biểu huynh đệ, thân cận một chút có gì sai. Khó có được Sùng nhi hợp ý Thế Cẩn, tự nên như thế"
Ý Ninh Trưởng công chúa cười cười, cũng không tiếp lời này
Ánh mắt Thái hậu hơi tối, trên mặt vẫn nụ cười như cũ, cũng do bảo dưỡng thỏa đáng, nên nhìn như phụ nhân trên dưới bốn mươi tuổi, gương mặt hơi tròn, vẫn thường mang theo ý cười, hiền lành như bộ dạng Bồ Tát
Sau khi hai người nói chuyện chốc lát, Thái hậu liền cho các công chúa đến thiên điện chơi, tiếp tục cùng Ý Ninh Trưởng công chúa tùy ý trò chuyện, cho tới cuối cùng, vẻ mặt Ý Ninh Trưởng công chúa buồn rầu nói: "Tiệc thưởng hoa ngày hôm qua, ta khổ tâm an bài lâu như vậy, rốt cuộc đứa nhỏ Thế Cẩn cũng nhìn trúng một cô nương, còn chưa xong, hôm nay hoàng huynh triệu ta tiến cung, kêu ta chọn ngày tốt đến phủ cô nương gia người ta cầu hôn, thật đúng là gấp mà"
Thần sắc Thái hậu hơi hơi cứng đờ, tò mò hỏi: "Thế Cẩn vậy mà nhìn trúng cô nương? Không biết là cô nương nhà ai?"
"Chính là Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ" Ý Ninh Trưởng công chúa cười cười nói, "Ta cũng thấy cô nương kia không tồi, sau khi nghe hoàng huynh nói xong liền đồng ý"
Thái hậu hơi hơi nheo đôi mắt lại, cẩn thận suy nghĩ, không xác định nói: "Ai gia tựa hồ chưa từng thấy qua Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ". Chung quy mỗi năm trong cung đều lấy danh nghĩa Thái hậu Hoàng hậu tổ chức tiệc thưởng hoa mời các cô nương khuê tú gia đình huân quý, đại thần vào cung ngắm hoa, Thái hậu đối với phần lớn cô nương quý nữ thế gia trong kinh đều có ấn tượng, lại chưa từng nghe nói qua Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ
Chỉ có một khả năng, chính là Thất cô nương này chưa bao giờ tiến cung
"Cũng không trách ngài chưa thấy qua, nghe nói lúc trước nàng vẫn ở mãi tại nhà ngoại, vừa mới hồi kinh tháng trước" Ý Ninh Trưởng công chúa giải thích nói
Thái hậu nghe xong trong lòng âm thầm thở dài
Bà làm sao không biết ý tứ nữ nhi Thái Ninh trưởng công chúa hôm trước riêng đến đây
Ngoại tôn nữ Cao Quân lưu luyến si mê Vệ Quốc Công thế tử, không phải chàng không gả, Vệ Quốc Công thế tử là đệ nhất hồng nhân trước mắt hoàng đế, bộ dáng tuấn tú, gia thế tốt, bà cũng thấy được ngoại tôn nữ cùng Nhiếp Ngật thành đôi là chuyện tốt. Đáng tiếc hoàng đế cùng Ý Ninh Trưởng công chúa đều chướng mắt Cao Quân, bà tuy là Thái hậu nhưng cũng không phải mẹ đẻ hoàng đế, không thể cùng hoàng đế nói tốt việc này
Nhiếp Ngật chính là mệnh căn của hoàng đế, ai dám đánh chủ ý lên hắn, đừng trách hoàng đế trở mặt vô tình
Thái hậu cũng không muốn trở mặt cùng hoàng đế, nên những năm gần đây, mặc kệ nữ nhi thỉnh cầu bà như thế nào, bà cũng không mạnh mẽ tác động ghép đôi Cao Quân cũng Nhiếp Ngật lại với nhau. Cũng do bà là loại người thức thời, nên hoàng đế mới nguyện ý cho bà mặt mũi, một hoàng đế nguyện ý nể tình Thái hậu tốt hơn nhiều một hoàng đế chán ghét Thái hậu
Ý Ninh Trưởng công chúa hôm nay riêng lại đây nói đông nói tây với bà, lúc này lại nói rõ chuyện này với bà, có thể thấy được cũng do đề phòng bà. Hai huynh muội liền đã quyết định xong xuôi chuyện hôn sự của Nhiếp Ngật, hiện tại mới đến nói cho bà biết, không phải là không cho bà nhúng tay vào việc này hay sao?
Chỉ là Thái hậu không ngờ tới, Ý Ninh trưởng công chúa luôn đề phòng là việc này
Ý Ninh Trưởng công chúa hàn huyên cùng Thái hậu một lát, thấy thời gian không còn sớm mới đứng dậy cáo từ
Sau khi trở lại phủ công chúa, Ý Ninh Trưởng công chúa thấy được phò mã khó có ngày không ra cửa ở nhà ngắm hoa chăm chim
Thấy nàng trở về, Hứa Gia vội qua đón
Hai phu thê trở về phòng, Ý Ninh Trưởng công chúa sau khi uống xong chén trà nhỏ, để cho bọn nha hoàn thoái lui ra bên ngoài, mới nói với trượng phu sự tình hôm nay hoàng thượng triệu nàng tiến cung
"Lúc nãy ta trên đường trở về, cẩn thận tính toán, vừa lúc sau ngày sanh thần Tĩnh An Hầu phủ lão phu nhân có một ngày lành, đến lúc đó liền nhờ Vinh An Thân Vương qua đó cầu hôn"
Phò mã Hứa Gia giật mình nói: "Để Vinh Thân Vương đi cầu hôn?"
Này bất quá chỉ là cầu hôn cho thế tử công phủ, cho dù là cháu ngoại trai của hoàng đế, cũng không đến mức yêu cần đường đường thân vương đi cầu hôn chứ? Cho dù phải cho Vệ Quốc Công thế tử mặt mũi thì đây cũng không phải là loại kế lâu dài
Ý Ninh Trưởng công chúa lúc đầu cũng từng kinh ngạc qua, lúc này đây tính tính tùy hứng của công chúa hoàng gia cũng trổi dậy, ngạo nghễ nói: "Đây là quyết định của hoàng huynh, ta cũng thấy để Vinh Thân Vương đi cầu hôn cũng rất thích hợp" Dù sao Nhiếp Ngật cũng là con ruột của nàng, Ý Ninh Trưởng công chúa hoàn toàn không thấy việc này có gì quá mức
Hứa Gia không còn lời nào để nói
Hắn cùng Ý Ninh Trưởng công chúa phu thê mười mấy năm, làm sao không biết đôi huynh muội này có bao nhiêu tùy hứng
Sau khi quyết định xong người đi cầu hôn cùng chọn xong ngày tốt, Ý Ninh Trưởng công chúa vì muốn làm nhi tử vui vẻ một ít, cũng mặc kệ việc này có nên nói cho nhi tử biết hay không, quyết định mang ngày cầu hôn nói cho nhi tử biết
Ngày đến Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn được định sau ngày sanh thần của Tĩnh An Hầu phủ lão phu nhân một ngày
Nhiếp Ngật nghe xong ma ma báo tin do mẫu thân phái tới, trên mặt cũng không có biểu tình gì, nhàn nhạt nói một tiếng, "Đã biết"
Ma ma nhanh chóng liếc mắt nhìn hắn một cái, trong lòng đắn đo không biết ý tứ của hắn là gì, vừa lòng hay không vừa lòng, tốt xấu gì cũng lộ ra một chút chứ, cứ nhàn nhạt như vậy, làm sao khi trở về nàng báo cáo được với công chúa đây?
Chỉ có Nguyên Võ dường như choáng váng
Hoàn toàn không nghĩ đến, chủ tử nhà mình hành động lại mau chóng như vậy, quả thật làm người không kịp phản ứng, thậm chí cũng không biết, hắn từ khi nào đã thu phục được công chúa và vị ở trong cung kia, hiện nay đã quyết định xong ngày tốt đến Tĩnh An Hầu phủ tìm trưởng bối của cô nương gia cầu hôn.
Đến lúc đó Vinh Thân Vương tự mình đến cầu hôn, tiếp theo là hoàng đế tứ hôn, vinh hạnh này đến tột cùng là có bao nhiêu lớn?
Nguyên Võ sờ sờ đầu, đột nhiên cảm thấy chính mình dường như lo lắng vô ích, lại thấy chủ tử thông thả ung dung đi đến Diễn Võ Trường, nếu như không hiểu con người hắn, thật sự không cách nào từ gương mặt tuấn tú bình đạm, nhìn ra được tâm tình của hắn lúc này thật sự không tồi, Thậm chí có thể nói là cao hứng
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***
Trong phủ Thái Ninh trưởng công chúa, Cao Sùng sau một ngày một đêm say rượu bất tỉnh nhân sự, rốt cuộc cũng bưng đầu đau đến muốn nứt mà tỉnh lại
Sau khi tỉnh lại, hắn dùng thời gian nửa ngày chấn tỉnh, rốt cuộc cũng nhớ đến mỹ nhân gặp ở Kim Cúc Viên, một khắc không ngừng đi tìm mẫu thân Thái Ninh trưởng công chúa
"Nương, ta muốn cưới Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ"
Thái Ninh trưởng công chúa trợn tròn mắt
Vẻ mặt Cao Sùng kích động nói, "Nếu không cưới được nàng, cả đời này ta không lấy vợ"
Thái Ninh trưởng công chúa sau khi lấy lại tinh thần, trách mắng: "Ngươi nói bậy gì đó? Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ kia là ai? Ngươi làm sao đột nhiên lại muốn cưới nàng?" Bởi vì quá ngoài ý muốn nên trong lúc nhất thời nàng đột nhiên không nhớ ra Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ là ai
Cao Sùng không chút do dự khen ngợi Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ một hồi, tán thưởng đều là dung mạo của nàng
Thái Ninh trưởng công chúa có chút nghi hoặc, nghe xong liền thấy không đáng tin cậy
Tân Dương quận chúa Cao Quân đứng một bên phụ họa huynh trưởng, cười nhìn mẫu thân nói: "Nương, bộ dạng Hoắc Thất xác thực xinh đẹp, ngay cả nữ nhi nhìn đều muốn ngây người. Khó được đại ca thích như vậy, không bằng nhờ bà ngoại hạ ý chỉ để đại ca cưới nàng về, cũng làm cho đại ca thu hồi tâm tư về sau ngoan ngoãn làm việc cho cữu cữu"
Cao Sùng vội vàng thề thốt: " Nếu để ta cưới nàng, ta về sau nhất định sẽ không ra ngoài lêu lỏng, nhất định ngoan ngoãn làm việc"
Thái Ninh trưởng công chúa vốn bởi vì nhi tử bị dung mạo nữ nhân mê hoặc đến mức này mà có chút không thoải mái, sau khi nghe được nữ nhi nói cảm thấy cũng có lý. Nhi tử này của nàng chỉ có một tật xấu, đó là quá háo sắc, người đã 15 tuổi rồi, thế nhưng vẫn chưa thu được tính tình, lại thường cùng một đám ăn chơi trác táng du ngoạn gây rắc rối khắp nơi, làm người khác nhắc đến hắn liền nhíu mày
Trái ngược với nhi tử Nhiếp Ngật của Ý Ninh Trưởng công chúa, thường xuyên được hoàng đế triệu tiến cung, thánh sủng vô song
So sánh xuống thì nhi tử này của nàng xác thật không có tiền đồ
Nếu cho hắn cưới tức phụ có thể làm hắn hồi tâm, vì sao lại không làm?
Thái Ninh trưởng công chúa lập tức cho người chuẩn bị xe ngựa tiến cung, chuẩn bị thương lượng cùng thái hậu một chút, nếu thái hậu cảm thấy không tồi, liền cho người đến Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.