Chương trước
Chương sau
Ý Ninh trưởng công chúa sửng sốt, cho rằng mình nghe lầm, theo quán tính hỏi lại: "Cái gì?"
Nhiếp Ngật nhìn nàng, sắc mặt không đổi, tựa như đang nói về một sự kiện hết sức bình thường, lặp lại lần nữa, "Có"
Lúc này Ý Ninh trưởng công chúa đã nghe rõ, cũng đã hiểu rõ ý nhi tử, trong lúc nhất thời, trong lòng nảy lên một loại cảm xúc vô cùng phức tạp, có chút vui sướng, lại có chút rối rắm. Lần này tổ chức tiệc thưởng cúc, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý làm thử mà làm, cho rằng nhi tử sẽ không tới như trước, cho dù có tới, cũng sẽ lộ mặt một lát rồi rời đi
Đã chuẩn bị tâm lý tốt như vậy, nhưng nào biết nhi tử lại không theo suy nghĩ của nàng, thực rõ ràng nói với nương của hắn là nàng, tại buổi tiệc thưởng cúc lần này hắn nhìn trúng một cô nương
Ý Ninh trưởng công chúa thật mau trấn định lại, mắt phượng vũ mị thậm chí có thêm ý cười, hiển nhiên là thập phần vui mừng, nói: "Không biết là cô nương nhà ai?"
"Tĩnh An Hầu phủ Thất cô nương"
"Cái gì?" Ý Ninh trưởng công chúa lại lần nữa ngây người
"Tĩnh An Hầu phủ Thất cô nương". Nhiếp Ngật lập lại một lần nữa, mắt phượng thanh lãnh nhìn thẳng về phía mẫu thân
Ý Ninh trưởng công chúa hơi hơi nhíu mày, thực nhanh liền nhớ Tĩnh An Hầu phủ Thất cô nương là ai, hôm nay trong số các cô nương đến tham gia yến hội, Tĩnh An Hầu phủ Thất cô nương có bộ dạng xuất chúng nhất, có thể nói là diễm áp quần phương, thật sự làm người ta không thể xem nhẹ
Quý nữ thế gia trong kinh thành nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít, nhưng nếu muốn cho người khác khắc sâu ấn tượng, cũng chỉ có cô nương mấy nhà thôi. Nhưng mà hôm nay trong số nhiều cô nương gặp được trong phủ công chúa, Ý Ninh trưởng công chúa lại khắc sâu ấn tượng đối với Tĩnh An Hầu phủ Thất cô nương, bởi vì dung mạo của nàng quá mức diễm lệ, tin rằng người hôm nay chỉ cần gặp qua nàng, thì ấn tượng đối với nàng đều vô cùng sâu sắc
Chỉ là ấn tượng khắc sâu cũng không đại biểu là người con dâu được chọn tốt nhất trong lòng các vị phu nhân
Trong mắt Ý Ninh trưởng công chúa, dung mạo Tĩnh An Hầu phủ Thất cô nương quả thật khiến người yêu thích, nhưng thân phận nàng không tôn quý bằng các cô nương con chính thê đại phòng, càng không cần phải nói trong kinh thành này có rất nhiều cô nương gia đình tôn thất công hầu, thân phận càng tôn quý hơn cô nương Tĩnh An Hầu phủ, trong số những người đó mới là trưởng tức thích hợp nhất nàng muốn chọn
Ý Ninh trưởng công chúa chần chờ, nói: "Thế Cẩn, An Dương quận chúa Vinh Thân Vương phủ cũng không tồi, còn có Tứ cô nương Vĩnh Quận Vương phủ, Bát cô nương Tề Quốc công phủ,...."
"Các nàng là ai?" Nhiếp Ngật hỏi lại
Ý Ninh trưởng công chúa nghẹn lời
Lúc này Nhiếp Ngật đứng dậy, nói lại lần nữa: "Mẫu thẫn, nhi tử cảm thấy Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ không tồi"
Ý Ninh trưởng công chúa nhìn nhi tử, biết hắn chỉ cần lộ ra sắc mặt này liền sẽ không thay đổi chủ ý. Trong lòng nàng có chút phiền muộn, nếu là người khác, với tính tình của nàng, đã sớm không chấp nhận được việc làm trái quyết định của mình. Chỉ là trưởng tử lại không giống vậy, trước nay nàng không có biện pháp thay đổi quyết định của hắn, một khi hắn đã đưa ra quyết định, chính là hết cách thay đổi
Nếu nàng bất chấp muốn thay đổi ý hắn, khả năng cuối cùng hoàng huynh sẽ đứng về phía hắn, nàng lúc đó chỉ có thể thỏa hiệp
Thôi được, kỳ thật Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ cũng không phải là quá tồi, ít nhất Ngũ phòng Tĩnh An Hầu phủ là con chính thê, Thất cô nương cũng là con chính thê, phụ thân Thất cô nương Hoắc Ngũ lão gia là nhân sĩ có tiếng tại kinh thành, thân phận tức phụ này không tính là quá kém
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Ý Ninh trưởng công chúa lập tức cười nói: "Không biết Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ có chỗ nào tốt, làm con ta vậy mà lại coi trọng". Ngữ khí có mấy phần trêu đùa nhẹ nhàng
Thần sắc Nhiếp Ngật có chút nhẹ nhàng đáp: "Nàng so với người khác đều xinh đẹp hơn"
Ý Ninh trưởng công chúa: "....."
Lý do này quả thật vừa đơn giản vừa trực tiếp
********
Thái Ninh trưởng công chúa đưa nhi nữ cùng nhau trở về nhà, thấy nhi tử say nằm trên xe, người đầy mùi rượu, ngủ say không tỉnh, nhịn không được nhíu mày
Tân Dương quận chúa Cao Quân cũng là lòng tràn đầy hậm hực, vô cùng không cao hứng
Hôm nay tham gia tiệc thưởng cúc của Ý Ninh trưởng công chúa, cho đến khi rời đi, thế nhưng nàng còn chưa gặp mặt biểu ca Vệ Quốc Công thế tử còn chưa nói, vậy mà còn phải đối mặt nhiều tình địch có khả năng đoạt đi biểu ca của nàng như vậy, trong lòng tự nhiên không cao hứng
Sau khi cho người đưa nhi tử đang say rượu về viện của hắn nghỉ ngơi, Thái Ninh trưởng công chúa quay đầu nhìn thấy bộ dạng không cao hứng của nữ nhi, thở dài nói: "Thế Cẩn vậy mà hôm nay có thể cùng uống rượu với huynh trưởng của con, có thể thấy được hắn đối với chúng ta cũng tương đối thân cận, con chớ lo lắng quá"
Lấy tính tình của Nhiếp Ngật, chưa bao giờ thấy qua hắn cùng uống rượu với ai, có thể thấy được hắn nhìn Cao Sùng bằng con mắt khác. Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, nhìn chung không phải vẫn tốt hơn so với những người hắn không hề để mắt tới hay sao?
Thái Ninh trưởng công chúa nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể đưa ra kết luận như vậy
Cao Quân nghe vậy cao hứng, sau đó lại có chút tức giận nói: "Ca ca cũng thật là, uống đến say mềm, kêu cũng kêu không tỉnh". Nếu huynh trưởng tỉnh, nàng có thể hỏi được sự tình lúc đó, cùng với lý do vì sao Nhiếp Ngật và huynh trưởng uống rượu cùng nhau
Nói tới đây, Thái Ninh trưởng công chúa cũng có chút lo lắng, tuy nói tửu lượng nhi tử không tốt, nhưng say mềm như vậy cũng là lần đầu tiên, cũng không biết lúc ấy bọn họ uống loại rượu gì mà say thành như vậy
Thái Ninh trưởng công chúa lập tức cho người chuẩn bị thuốc giải rượu, rót thuốc cho nhi tử, tuy là như vậy, nhưng Cao Sùng vẫn như cũ, say một ngày một đêm mới tỉnh
Thời gian một ngày một đêm này cũng không dài, nhưng chờ đến khi hắn tỉnh dậy, có một số việc đã định sẵn kết cục
********
Khi Tĩnh An Hầu phu nhân mang theo nữ quyến trở về phủ, thần sắc mọi người thoạt nhìn có chút kỳ quái
Tĩnh An Hầu phu nhân dẫn đầu các chị em dâu cùng các cô nương đến Xuân Huy Đường thỉnh an lão phu nhân, Hoắc lão phu nhân thần sắc nhàn nhạt, nhìn nhìn các nàng, liền để cho các nàng ra về, chỉ giữ Ngũ phu nhân cùng Hoắc Diệu lại nói chuyện
Tĩnh An Hầu phu nhân thấy thế, cười đạm nhiên, dắt nữ nhi Hoắc Nghiên rời đi, hơn nữa còn thuận miệng gọi chiếc bóng cô đơn Hoắc Thù
Hoắc Thù cười cười nhìn Tĩnh An Hầu phu nhân, cảm thấy vị đại bá mẫu này rất có phong phạm của đương gia chủ mẫu, ít nhất đối với bên ngoài có thể làm đến không nghiêng không lệch, có thế co có thể duỗi, thực dễ dàng kéo được nhân tâm
Nhị phu nhân cùng Tam phu nhân cũng cười, từng người dẫn theo nữ nhi của mình rời đi
Các vị phu nhân Ngu gia đều thấy rõ ràng, tuy rằng Hoắc lão phu nhân không khắc khe Hoắc Thù, ăn ở, y phục, đi lại đều ấn theo quy củ nhưng lại có thể cảm giác bà đối với đích nữ Ngũ phòng này nhàn nhạt, mang theo chút lạnh lùng, trong lòng vẫn thiên vị chất nữ nhà mẹ đẻ Ngũ phu nhân và Hoắc Diệu
Tuy rằng không ai biết Hoắc lão phu nhân giữ Ngũ phu nhân cùng Hoắc Diệu ở lại nói những gì, bất quá người cuối cùng rời khỏi Xuân Huy Đường là Ngũ phu nhân, Hoắc Diệu được lão phu nhân giữ lại ngủ ở Xuân Huy Đường
Khi trở lại Điệp Thúy Viện, trời đã tối sầm
Ngải Thảo đã sớm cho phòng bếp chuẩn bị một ít thức ăn đơn giản hai món chay hai món mặn một món canh, Hoắc Xu vừa lúc đói bụng, đã có sẵn thức ăn thanh đạm liền ăn xong một chén cơm một chén canh, lại đi vài vòng trong sân tiêu thực mới rửa mặt lên giường nghỉ ngơi
Ngải Thảo hầu hạ chủ tử nghỉ ngơi, Anh Thảo dọn dẹp hòm xiểng quần áo, đang muốn mang quần áo đã mặc hôm nay ra ngoài, ai ngờ tiểu cô nương bên trong giường đột nhiên vén rèm lên, một khuôn mặt nhỏ xinh tươi đẹp đẽ đưa ra tới
"Tiểu thư có chuyện gì sao?" Anh Thảo hỏi
Đôi mắt Hoắc Thù xoay chuyển, cười tủm tỉm nói: "Không có việc gì, ngươi lui xuống trước đi"
Chờ Anh Thảo đi xuống, Hoắc Thù nhảy xuống giường, một đầu tóc dài đen như mực rối tung, chạy đến trước một cái hòm bị khóa, dùng chìa khóa mở hòm ra
Ngải Thảo cầm trong tay giá đèn linh chi tiên hạc cưỡi mây, thấy nàng mặc áo ngủ đơn bạc, dẩu dẩu mông nhỏ trước hòm đang tìm cái gì đó: "Tiểu thư muốn tìm cái gì? Không bằng để nô tỳ tìm giúp người"
Miệng Hoắc Thù nói không cần nhưng tay vẫn tiếp tục lục hòm tìm đồ
Ngải Thảo nhíu mi, đành phải mang giá đèn để gần sát vào
Trong chốc lát mới thấy nàng ngồi dậy, trong tay như đang cầm thứ gì đó, chưa đợi nàng thấy rõ ràng, tiểu cô nương lại tựa như một trận gió mà nhảy trên giường, hơn nữa từ trong màn lụa ló đầu ra nói: "Ta không có việc gì, Ngải Thảo, ngươi đi nghỉ ngơi đi"
Lòng Ngải Thảo tràn đầy hồ nghi, nhưng lại không rõ nàng tìm kiếm cái gì vì màn giấu diếm hoàn hảo vừa rồi, đành phải rời đi ra ngoài
Hoắc Thù ghé vào trong ổ chăn, vuốt ngọc bội trong tay, từ trong hoa văn lồi lõm kia, sờ được hai chữ "Thế Cẩn" được khắc theo thể chữ triện, trong chốc lát cười ngây ngô, trong chốc lát dẩu môi nhíu mày, cho đến khi ngọc bội nhàn nhàn có độ ấm của cơ thể mình, mới nhét vào bên dưới gối
Chủ nhân ngọc bội làm nàng miên man suy nghĩ rất nhiều, cũng rầu rĩ không biết ra tay như thế nào
Khi ở Bạch Long tự đưa ngọc bội cho nàng, lúc ở trạm dịch ra mặt cầu tình vì tránh cho đêm mưa lên đường, trên đường hồi kinh kết bạn đồng hành, hôm nay ở tiệc thưởng hoa giải quyết rắc rối cho nàng.... Nam tử trọng tình trọng nghĩa như vậy, nếu không ra tay giữ hắn lại bên người đúng là thiên lý bất dung. Hơn nữa, cũng không phải nàng tự luyến, một nam tử nếu có thể vì nàng làm đến trình độ này, có thể thấy được nàng trong lòng hắn nhất định là đặc biệt.
Vỗ vỗ ngọc bội bên dưới gối, Hoắc Thù một lần nữa lại thấy vận khí mình thật tốt, có thể thấy được là người có phúc vận
Ôm loại tâm tình tốt đẹp này bình yên đi vào giấc ngủ, cho đến khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, tâm tình Hoắc Thù vẫn vô cùng tốt đẹp như cũ, nét mặt tỏa sáng, cả người thoạt nhìn càng xinh đẹp
Khi nàng đi thỉnh an trưởng bối, liền thấy các tỷ muội trong phủ thoạt nhìn đều có chút uể oải, giống như bộ dạng ngủ không ngon
"Thất tỷ nhìn qua tinh thần không tệ, đêm hôm qua chắc nghỉ ngơi không tồi" Hoắc Diệu nhàn nhạt nói, đáy mắt có chút tơ máu
Hoắc Thù tươi cười thân thiết, "Đương nhiên, hôm qua mệt mỏi cả ngày, sau khi về ăn một chút liền lên giường nghỉ ngơi"
Nghe được lời này, người ở đây không khỏi giật giật khóe miệng
Tâm cô nương này có bao nhiêu rộng rãi, ngày hôm qua chơi một ngày, sau khi trở về còn có thể ăn một chén cơm không nói, còn có thể ngủ đến thẳng giấc như vậy, có thể thấy được nàng là người vạn sự không lo, thật không biết có phải đây là một loại phúc khí hay không
Hoắc Nghiên duỗi tay sờ sờ gương mặt phấn nộn của nàng, nói: "Xem ra ta phải học hỏi Thất tỷ nhiều hơn"
Tối hôm qua sau khi trở về, nghe xong mẫu thân nói, nàng vẫn luôn tự mình rối rắm việc Ý Ninh trưởng công chúa nhìn trúng cô nương nào tại tiệc thưởng cúc, có lúc hi vọng là mình, có lúc lại cảm thấy khả năng là mình không nhiều, rốt cuộc các cô nương tại tiệc thưởng hoa có gia thế, tài tình, dung mạo đều không ít, đặc biệt là những nữ tử tông thất đó, mẫu thân nói, Ý Ninh trưởng công chúa kỳ thật ngầm vừa ý các cô nương tông thất hơn, những lời này làm tâm nàng mất bình tĩnh hơn
Tuy rằng tính tình nàng không tốt, nhưng cũng không phải kẻ ngốc, làm sao không rõ ý tứ mẫu thân. Cho nên rối rắm cả một buổi tối, thẳng cho đến hôm nay, cơ bản đã phục hồi, không hề canh cánh trong lòng việc này nữa
Nhìn nét mặt tỏa sáng của Hoắc Thù như đánh vào cây chuối xanh héo queo Hoắc Diệu, tâm tình nàng càng tốt
Quả nhiên nhìn người mình ghét đang khuất nghẹn, trong lòng liền cao hứng
Hoắc Diệu làm sao không cảm nhận được ánh mắt ác ý cùng cười nhạo của Hoắc Nghiên nhìn mình, nàng cúi đầu ngồi chỗ đó, lưng thẳng thắn, trong lòng cũng cười nhạo. Hoắc Nghiên tính tình bộp chộp, hơn nữa người còn có chút ngu xuẩn, nếu không có đại tỷ tỷ lưu thanh danh tốt, lấy bộ dạng này của nàng, có thể lọt vào mắt Ý Ninh trưởng công chúa được à?
Cho nên nàng không lo lắng
Nhưng đối với Hoắc Thù, nàng có chút không cam lòng
Nàng không rõ, vì cớ gì An Dương quận chúa Vinh Thân Vương phủ lại coi trọng nàng? Nàng có chỗ nào tốt? Người dã man từ Tây Bắc trở về, quy củ lễ nghi đều kém hơn các cô nương kinh thành, cũng không biết An Dương quận chúa tính tình kỳ quái kia sao lại chọn trúng nàng
Nhưng điều làm nàng vui mừng chính là, tuy tổ mẫu biết An Dương quận chúa xem trọng Hoắc Thù, nhưng vẫn bày ra bộ dạng không thích nàng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra
********
Khánh Nguyên đế là một hoàng đế cần cù, chỉ là hôm nay sau khi lâm triều, Khánh Nguyên đế khó có ngày không xử lý công vụ, mà là hỏi tâm phúc tổng quản Liên Thanh, "Hôm nay Thế Cẩn chưa tiến cung?"
Liên Thanh biết hoàng thượng luôn luôn quan tâm sự tình Vệ Quốc Công thế tử, chỉ cần Vệ Quốc Công thế tử hồi kinh, thường triệu hắn tiến cung làm bạn, lập tức nói: "Còn chưa vào cung, chi bằng để nô tài cho người đi thúc giục một chút"
Khánh Nguyên đế cũng không cự tuyệt, hắn cũng vội vã muốn biết hôm qua rốt cuộc cháu trai có nhìn trúng cô nương nào không
Chờ sau khi Liên Thanh phân phó người đến Vệ Quốc Công phủ gọi người, Khánh Nguyên đế vừa lật sổ con vừa nói chuyện phím với tổng quản của hắn: "Nghe nói hôm qua Thế Cẩn cùng uống rượu với trưởng tử Cao Sùng nhà Thái Ninh, đây không giống hành vi của Thế Cẩn, không biết Cao Sùng này làm thế nào đắc tội hắn"
Liên Thanh cười nói: "Có lẽ Cao công tử làm gì chọc giận thế tử"
Khánh Nguyên đế sau khi nghe xong, vẻ mặt tán đồng: "Đúng vậy, mấy hài tử nhà Thái Ninh xưa nay đều là kẻ ngốc"
Liên Thanh: "......"
Liên Thanh cúi đầu xuống, không dám nói tiếp lời này
Qua hơn nửa canh giờ, Vệ Quốc Công thế tử ruốt cuộc tiến cung
Kháng Nguyên đến vừa nhìn thấy cháu trai, liền cười hỏi: "Thế Cẩn cuối cùng cũng tới, nói trẫm nghe xem, tiệc thưởng cúc hôm qua có vui không? Có bao nhiêu tiểu cô nương tới? Bộ dạng các nàng thế nào, có xinh đẹp hay không? Tài tình có vài phần...."
Nhiếp Ngật xụ mặt, nhàn nhạt nói: "Không phải tự mình cữu cữu đã biết rồi sao?"
Kháng Nguyên đế một chút cũng không giận hỏi: "Vậy người có nhìn trúng cô nương nhà ai không?"
"Có" Nhiếp Ngật cũng không giấu hắn, "Là Thất cô nương Ngũ phòng Tĩnh An hầu phủ"
Kháng Nguyên đế lắp bắp kinh hãi, thật không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển như vậy, trong lòng suy nghĩ qua một lần tình huống Tĩnh An Hầu phủ, dùng ngữ khí ngạc nhiên nói: "Thật sự? Thế Cẩn vì sao lại liền nhìn trúng Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ kia?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.