Thời tiết se lạnh, hàn ý tứ phía, thời gian Cố Tư Mẫn cùng Vinh Cẩn Du ở chung cũng dần tăng lên, từ vẽ tranh đến đánh đàn, từ đánh đàn đến nghiên cứu thi từ, tình cảm hai người cũng ngày một thăng hoa.
Vinh Cẩn Du mỗi ngày đều vào triều, đi hộ bộ tuần tra cũng vẫn bình thường. Chỉ là, nàng phái Tiêu Duẫn đi hỏi thăm chuyện Cố Nhạ Nhan lại vẫn không có tin tức.
"Thiếu gia, người mà ta phái đi Thiên môn nói ở chỗ các nàng không có người nào tên Cố Nhạ Nhan." Tiêu Duẫn phái người tìm mấy ngày nhưng kết quả này vẫn làm cho người ta thực sự thất vọng.
Vinh Cẩn Du giật mình, nói: "Cái gì? Không có, sao lại như thế? Vậy nàng là ai? Đúng rồi, từ sau khi ta đại hôn cũng không thấy Nhược Ly đến tìm ta, nàng ấy gần đây sẽ không có chuyện gì đi?" Nhạ Nhan, nàng rốt cuộc là người có thân phận gì? Nàng thật đúng là khiến ta phải cực khổ tìm kiếm một phen!
Tiêu Duẫn ngờ nghệch gãi gãi cái ót, nghĩ nghĩ, nói: "Chuyện này ta cũng không biết, hắn có lẽ là có việc bận đi, còn chuyện Cố Nhạ Nhan kia...?"
Kinh thiếu gia thật đúng là giống như mất tích, ngày thường ngài ấy buổi tối thường đến tìm thiếu gia, lần này, nhiều ngày như vậy cư nhiên vẫn không xuất hiện, thật sự là kỳ quái.
Vinh Cẩn Du nhíu mày phân phó: "Tiếp tục phái người đi thăm dò, nhất định phải tra ra. Sau đại hôn ta phải tự mình hồi phủ một lần, ta đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phu-nam-xua/3556638/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.