'Nhạ Nhan, ta...' Vinh Cẩn Du ở trong mộng lại nhìn thấy được gương mặt ưu thương của Cố Nhạ Nha, chỉ là không biết phải giải thích như thế nào về chuyện đại hôn này, nàng mơ hồ dần tỉnh lại.
"A."
Vinh Cẩn Du vừa mở mắt, mơ màng thấy được gương mặt phóng đại thân thiết tràn đầy cõi lòng.
"Sao vậy, Phò mã gặp ác mộng? Hay là không thoải mái chỗ nào? Có cần bổn cung truyền ngự y không?" Cố Tư Mẫn gương mặt tràn đầy quan tâm, nhưng Vinh Cẩn Du lại nhìn ra đây rõ ràng là hư tình giả ý.
Từ sáng sớm, Cố Tư Mẫn hơi liếc mắt nhìn Vinh Cẩn Du một cái liền thấy được nàng vẫn đang ngủ nhưng lại hơi nhíu chặt mày, thấy mắt miệng nàng khẽ nhúc nhích tựa như đang nói cái gì đó, liền ngồi xuống bên mép nhuyễn tháp quý phi nhích lại gần một chút nhìn nàng.
Không ngờ Cố Tư Mẫn vừa ngồi xuống không bao lâu, Vinh Cẩn Du liền mở hai mắt, thấy được Cố Tư Mẫn nhất thời vẫn chưa có phản ứng, sau đó lập tức che ngực, hét thảm một tiếng.
Vinh Cẩn Du nhanh chóng giải thích, nói: "Không, không có việc gì, chỉ là ác mộng mà thôi, đã để cho Công chúa lo lắng, không cần làm phiền ngự y."
Khi Vinh Cẩn Du nhìn rõ gương mặt đang hiện ra trước mắt mình, nháy mắt liền trở nên thanh tỉnh, thời điểm nghe được Công chúa hỏi có muốn truyền ngự y hay không, lập tức một bên vỗ ngực, một bên khẩn trương giải thích.
Cố Tư Mẫn cười cười, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phu-nam-xua/3556637/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.