Lục Nhiễm Trần cũng tiến lên một bước, nói: "Thiếu gia, bây giờ chúng ta trở về khách điếm nghỉ ngơi sao?"
Nhìn thấy chủ tử hơi mệt mỏi, đám người Lục Nhiễm Trần đau lòng không thôi. Nhưng vừa rồi đã xảy ra sự kiện thích khách, sợ là khách điếm cũng không thể ở, liền uyển chuyển hỏi chủ tử mình rằng bọn họ nên đi đâu?
Cố Nhạ Nhan chưa lên tiếng trả lời, Kinh Nhược Ly bước nhanh đi ra, nói: "Khoan đã, các vị nếu như không ngại, trước hết ở lại Tây Tử Các chúng ta đi."
Đến khi đám người Tiêu Duẫn nghe Cố Nhạ Nhan nói xong liền vọt vào trong phòng thăm Vinh Cẩn Du, Kinh Nhược Ly lúc này đã đi ra ngoài.
Nàng muốn giữ lại đám người Cố Nhạ Nhan, thứ nhất là quan sát tình trạng thân thể Vinh Cẩn Du, thứ hai là nàng muốn hoàn toàn làm rõ chân tướng của sự việc, thứ ba là Vinh Cẩn Du có lẽ cũng có lời muốn nói với Cố Nhạ Nhan.
Nàng thấy Cố Nhạ Nhan không có trả lời, cũng hơi nghi ngờ chốc lát, lại nói tiếp: "Tại hạ cùng Vinh Ngọc là bằng hữu tình như thủ túc, sinh tử chi giao. Trải qua sự việc hôm nay, như vậy các ngươi cũng coi như là sinh tử chi giao, kế tiếp lại làm chậm trễ khách hữu, chính là chúng ta không phải. Còn thỉnh các vị dừng chân, rất hân hạnh được đón tiếp, chớ có ghét bỏ nơi thô tục quê mùa này."
Kinh Nhược Ly này, chính là lấy tình cảm hôm nay Vinh Cẩn Du không màng sinh tử cứu giúp đả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phu-nam-xua/3556625/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.