Trong lòng ông chủ Ngô im lặng mà tự đem Dư Chúc trở thành người yêu của mình, mặc dù câu trả lời của đối phương không được tính là đồng ý, nhưng mà cũng không chẳng phải là cự tuyệt hay sao.
Mặc dù Dư Chúc là một người không tim không phổi, giống như việc đi siêu thị mua mì tôm điều đó cũng không trở thành thói quen, nhưng lúc nhìn thấy ông chủ đối tốt với mình như vậy, trong lòng vẫn có chút bị lay động, thậm chí là trong một phút anh nghĩ, có thể hợp lại một chỗ sao? Dù sao cũng giống như là thêm một fan hâm mộ mà thôi, lại luôn có người mong đợi cảm giác của mình, thật ra thì cũng rất thoải mái, giống như là có thêm mấy hình nộm để trang điểm vậy. Sau đó, Dư Chúc cảm thấy có chút phiền não, không phải là mình ở bên cạnh mấy người ngốc này quá lâu, mình cũng giống họ luôn rồi?
Gần đây ông chủ Ngô cũng thấy vô cùng phiền muộn, bởi vì anh cảm thấy nhà mình (hoa đào) chỉ nở hoa mà không có kết trái, còn có hàm ý châm biếm nữa. Tiểu Vương ở một bên đang ngâm nga bài hát vừa hỏi, “ Lão bản, tôi thấy gần đây anh có chuyện gì đúng không?”
Ngô Lương Phàm bực bội đáp, “ Mua bồn hoa đào.”
Tiểu Vương lập tức ngầm hiểu rằng, xem ra là được bạn gái làm cho dễ chịu gì rồi, đắc ý đến độ cái đuôi cũng vểnh lên tới tận trời rồi, “ Lão bản a, tôi nói không phải chứ, thực sự, hoa đào của ngươi như thuốc ngủ vậy, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-la-em-tham-men-anh-sao/103360/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.